Tổng hợp những bài thơ tình về Biển và Thuyền hay nhất cho người đang yêu. Những bài thơ tình lấy hình ảnh ẩn dụ Thuyền và Biển để nói về tình yêu đôi lứa.
BÀI THƠ: BIỂN VÀ THUYỀN
Tác giả: Xuân Thắng
Biển nhấp nhô, gió giăng buồm gợn sóng
Hoàng hôn tà dựng bóng mái chèo nghiêng
Thuyền ta về ươm đầy mình hy vọng
Biển và thuyền lưu luyến nỗi niềm riêng.
Thuyền ra đi khi chân trời chưa tỏ
Hơi đất mờ giăng ấm mộng vừa say
Buồm lơ lửng uốn cong mình theo gió
Âm vang nào huyền ảo phía khơi xa,
Biển thiết tha ngâm mình cùng cát đá
Sóng dập dờn vỗ cánh gọi bình minh
Những khóm mây lang thang tìm bến đỗ
Biển vô tình nhảy múa với ngàn khơi.
Nước non ơi! biết bao giờ xa cách
Biển và thuyền, chẳng thể tách rời nhau
Núi sông xưa còn đi vào trang sử
Trận Bạch Đằng xuyên kể lời cha ông.
Giấc mộng say vẫn chưa màng tỉnh hẳn
Sóng cuộn trào mê mải nắng chói chang
Biết bao lần sơn hà hòa cùng nhịp
Biển và thuyền, chàng thiếp mãi chẳng phai.
THƠ TÌNH: THUYỀN VÀ BIỂN
Tác giả: Hoa Chu Van
Anh không biết nói sao em rõ
Để cho em thấu tỏ lòng anh…
Từ tình sao quá mong manh
Mà yêu thương để tác thành nhân duyên
Ai cũng muốn con thuyền có bến
Thuyền hòa cùng đem đến niềm vui
Thuyền xa bến lại ngậm ngùi
Bến luôn chờ đợi thuyền vui bến tình
Anh vẫn biết đôi mình thuyền biển
Tại duyên trời xuất hiện buông lơi
Thương nhau tình thắm nghĩa đời
Cùng chung suy nghĩ đầy vơi cuộc tình
Trọn vẹn sẽ như hình với bóng
Vòng tay ôm mong ngóng bến bờ
Thỏa cho toại nguyện ước mơ
Để cho giữ lấy những giờ yêu thương
Thuyền xa bến vấn vương nỗi nhớ
Làm sao cho thuyền ở bến thôi
Nhìn nhau đôi mắt bồi hồi
Thuyền đừng rời bến để tôi phải buồn.
THƠ TÌNH BIỂN VÀ THUYỀN
Tác giả: Phuong Thap
Thuyền tuy hiểu Biển mênh mông
Nhưng đâu biết Biển sâu nông nhường nào
Nhiều đêm Biển sóng thét gào
Nằm im ôm Bến Thuyền nào biết chi.
Mặc dù Thuyền cũng có khi
Nhớ Biển da diết muốn đi xa bờ
Biển thì vẫn cứ dại khờ
Ngày đêm mong nhớ đợi chờ Thuyền trôi.
Biển nhớ nhiều lắm Thuyền ơi
Bạc đầu cũng bởi không nguôi nhớ Thuyền
Sao Thuyền cứ mãi nằm yên
Ôm Bến ấp ủ nỗi niềm tháng năm.
BÀI THƠ: BIỂN, BẾN VÀ THUYỀN
Tác giả: Nguyễn Phú Bình
Biển trống vắng nào có thấy ai đâu
Chỉ xa xăm sóng bạc đầu thương nhớ
Bờ biết sao chỉ nằm dài than thở
Chờ triều lên sóng chở vợi nỗi sầu
Người bảo rằng nhớ biển lắm nào đâu
Chiều dần buông bến cầu mong thuyền lại
Mà màn đêm buông trôi người đi mãi
Để bờ thương lại cô lẻ một mình
Sáng trở dậy người hớn hở bình minh
Còn chơ vơ một mình ta bãi cát
Gió vi vu bên lều kia vắng ngắt
Muốn đêm về bát ngát thả hồn trôi
Em nói rằng quay về biển với tôi
Ôm lấy biển bồi hồi bao lưu luyến
Đắm hồn say môi thơm hương gắn quyện
Chờ đợi mãi cho đến tận bao giờ?
Theo Thuvientho.com