Tổng hợp những bài thơ tình hay viết về biển Vũng Tàu. Thơ ca ngợi vẻ đẹp của bãi biển Vũng Tàu và tình yêu đôi lứa gắn liền với biển Vũng Tàu.
BÀI THƠ: ĐẤT BIỂN BÀ RỊA – VŨNG TÀU
Tác giả: Nguyễn Thanh Tùng
Quê tôi đất biển Vũng Tàu,
Ai ơi đã đến, lâu lâu rồi về.
Xa xa ánh sáng lập lòe,
Lênh đênh trên biển, thuyền bè ra khơi.
Bạn ơi hãy đến đây chơi, (Côn Đảo)
Nơi đây có biển, nghỉ ngơi an lành.
Ngoài khơi có Đảo, Dương xanh
Là nơi Sơn cảnh, an lành yên vui.
Xưa kia “Pháp – Mỹ” là nơi
Địa ngục giam giữ, bao người hùng anh.
Có ai muốn chốn yên lành, (Châu Đức)
Ghé qua Châu Đức, rừng xanh hiền hòa.
Nếu ai có dịp đi xa,(Xuyên Mộc)
Hãy ra Hồ Cốc, thật là an vui.
Nơi đây có biển xanh tươi.
Một dòng nước nóng, cảnh trời thiên nhiên.
Nhưng xin bạn chớ đừng quên, ( Bà Rịa)
Dừng chân nghỉ lại, để đêm tối về.
Một thành phố mới thôn quê,
Thay da đổi thịt, say mê lòng người.
Còn không ghé lại một nơi, (Đất Đỏ)
Quê hương người Nữ, rạng ngời nước Nam.
Người dân chân chất ham làm,
Quê hương “Chị Sáu”, Nước nam sáng ngời.
Khi về ghé lại tôi chơi, (Tân Thành)
Một vùng sông nước, cảnh trời đẹp tươi.
Nơi đây êm ả tuyệt vời,
Phía đông dãy núi, xanh tươi một màu.
Bên tây sông nước, bến tàu,
Bạn ơi đến nhé, hôm sau lại về.
BÀI THƠ: QUA PHỐ BIỂN VŨNG TÀU
Tác giả: Vu Dung
Phố biển đường rộng thênh thang
Hiền hòa, bình dị không gian thanh bình
Ghé qua sao thấy nặng tình
Thiên nhiên đặc sắc bình minh trong lành
Bao la bát ngát màu xanh
Hoa chen đua nở đầu cành thoảng hương
Vũng Tàu thức dậy trong sương
Ban mai bừng sáng nẻo đường em qua
Mặt biển lấp lánh nắng thoa
Đoàn tàu lướt sóng vỡ òa biển khơi
Thảnh thơi du khách dạo chơi
Công viên đá dưới bầu trời thẳm xanh
Vũng tàu đẹp tựa bức tranh
Đường mềm viền núi chạy quanh gọi mời
Biển xanh xanh mãi cuối trời
Chúa dang tay đứng đầy vơi nỗi niềm
Đền chùa thanh tịnh trang nghiêm
Hải đăng dõi biển bình yên đất trời
Sóng xanh dạo nhạc không lời
Thiên nhiên hòa tấu biển khơi hiền hòa
Vũng Tàu thành phố ngát hoa
Biển xanh quyến rũ chân qua bãi dài
Chiều tàn ánh nắng dần phai
Hoàng hôn tím ngắt đắm say lòng người
Chia tay phố biển xinh tươi
Về rồi để lại nụ cười đậm duyên
Vấn vương tình vẫn vẹn nguyên
Cách xa vẫn nhớ mắt huyền dõi theo.
BÀI THƠ: NHỚ BIỂN VŨNG TÀU
Tác giả: Duy Sơn
Anh lại cùng em tới Vũng Tàu
Ngắm nhìn con nước trước Bãi Dâu
Thuyền ai rẽ sóng về đâu đó
Có hay lòng biển mấy nông sâu…
Hàng dương xanh thắm lá lao xao
Biển cả mênh mông sóng dạt dào
Trai gái nô đùa cùng sóng nước
Bãi tắm như hoa đủ sắc màu.
Ô dù san sát như phố chợ
Dập dìu kẻ lại với người qua
Em ngồi vốc cát xây cung điện
Dưới ngón tay thon những tháp ngà.
Anh biết là em xây mộng đẹp
Cho dù sóng sẽ xóa đi thôi
Nhưng bao kỷ niệm ngày vui ấy
Sẽ sống trong ta đến trọn đời.
Biển như lòng mẹ luôn rộng mở
Luôn hát ru ta khúc tâm tình
Đêm nay em hãy cùng anh thức
Để cùng ngắm biển lúc bình minh.
Một lần tắm biển một lần thôi
Làn môi bất chợt gặp làn môi
Anh tưởng chúng mình giây phút ấy
Sóng biển nâng lên đến tận trời.
Ta lại cùng nhau về tổ ấm
Cùng xây mộng đẹp những ngày vui
Mỗi bữa cơm ăn đằm vị mặn
Lại thầm nhớ biển Vũng Tàu ơi!
BÀI THƠ: VŨNG TÀU THÂN THƯƠNG
Tác giả: Võ Thanh Phong
Lần thứ bao nhiêu, ta đến Vũng Tàu
Mà sự quyến rủ cứ tăng dần trong mắt?
Bãi Trước sóng xao, nước biển trong vắt
Còn Bãi Sau, người đông như nêm…
Lên thăm Hồ Mây, cảnh vật êm đềm
Cáp treo vượt núi, trời nghiêng một phía!
Chụp hình, quay phim, thay vì ngắm nghía
Váy trắng, má hồng, em đẹp quá đi thôi!!
Thăm chùa Chân Không, lòng chi xiết bồi hồi!
Hít không khí thiền, thấy đời tĩnh tại!
Đốt nén nhang thơm, rồi cùng đi Long Hải
Đặc sản biển xứ này, níu bước chân em…
Phía ngoài Bạch Dinh, tặng em nụ hôn
Bảo Đại rất đa tình, chắc không cười em nhỉ?
Ai bảo em vô cùng kiều mỵ
Khiến bao năm rồi, anh vẫn cứ còn say…
Biển Vũng Tàu hôm nay nhiều mây
Để sự rạo rực dâng cao rồi dịu lại!?
Chia tay Ô Cấp, lòng còn nhớ mãi
Tình cứ xanh, như nước biển, em ơi!!
BÀI THƠ: VŨNG TÀU CHIỀU TRỞ GIÓ
Tác giả: Ho Nhu
Ta lang thang tìm về miền kí ức
Một vùng quê đang thổn thức nhớ về
Phố biển Vũng Tàu cũng lắm đam mê
Cho năm tháng đưa ta về quên – nhớ
Về phố biển một chiều hè phượng nở
Đỏ sân trường như cái thuở tuổi mơ
Bỗng cơn giông ập đến thật bất ngờ
Mưa và gió ướt cả thơ chưa viết
Bao năm rồi xa Vũng Tàu biền biệt
Phố phường giờ được kiến thiết khang trang
Con đường xưa nay rợp bóng cây bàng
Em còn nhớ đi bên chàng lính chiến
Buổi chia tay dù không lời hò hẹn
Mà trong lòng giữ nguyên vẹn hình nhau
Thời gian trôi buộc mọi thứ chuyển màu
Nhưng kí ức thì trước – sau chưa nhạt
Chiều trở gió biển vẫn dành khí mát
Gợi trong ta quên khúc hát thuở nao
Cơn sóng xô chẳng hung giữ ồn ào
Chuyến về lại dâng trào nhiều cảm xúc…
Theo Thuvientho.com