Con trở về quê mẹ một chiều mưa Triền đê nhỏ lượn dài theo nỗi nhớ Nghe xào xạc bụi tre già bãi lở Vọng tiếng sáo diều con thả ngày xưa… Và cánh đồng cháy nắng những buổi trưa Thoáng dáng mẹ lom khom làm cỏ ruộng Mồ …
Read More »Vu lan buồn – Lê Hải Châu
Bảy mươi tuổi, vợ chết rồi Có con mà sống mồ côi giữa làng Trời kia nỡ thử lòng chăng ? Ban cho quí tử dở thằng dở ông Lớn lên dựng vợ gả chồng Xây nhà dựng cửa, chuyện không có gì Từ ngày bà ấy mất đi …
Read More »Góc nhỏ phố quê – Lê Hải Châu
Mẹ rút thẻ ngân hàng Dặn con ngoan đứng đợi Nắng thu vàng rười rượi Gió trên cành lao xao Lá thấp đuổi cành cao Chim líu lo ca hát Cây sấu xòe bóng mát Dải băng rôn ngang đường… Tất cả đều thân thương Đời đẹp sao em hỡi …
Read More »Mẹ tôi – Xuân Môn
(Tưởng nhớ Mẹ ngày 8/3) *** Một vai hai gánh nhà chồng Nắng mưa bạc phếch má hồng răng đen Mẹ tôi sướng lạ khổ quen Làm: dâu, vợ, mẹ, tớ quèn, chủ lo Thân leo không dậu phải bò Khéo ăn no mắt, khéo co ấm lòng Bới “không”, …
Read More »Sợi khói xa mờ – Vũ Tuyết Nhung
Mẹ giờ như nến mùa đông Bốn bề gió hú cửa không đóng cài Tiếng chim lảnh lót ban mai Mẹ nghe hương quả gọi ngoài vườn sau Dắt đi mà có được đâu Gậy tre cũng đã vẹt đầu ngả nghiêng Nắng trưa xõa tóc ngoài hiên Mẹ ngồi …
Read More »Một ngày với Mẹ – Nguyễn Thiên Nga
Về với biển vào một ngày ngập nắng Ngọn gió Lào thốc thổi rát hàng dương Ta đứng lặng giữa hai bờ cát trắng Bóng mẹ về với mái tóc pha sương. Hương tóc mẹ, tóc em, hương bồ kết Mẹ cười hiền: Con mẹ mới về sao? Mẹ đợi …
Read More »Cảm ơn má – Nguyễn Ngoạt
Má không phải là mẹ ruột của con Nhưng đã sinh cho con một nửa kia thật tuyệt Vầng trăng có khi tròn khi khuyết Nhưng tình người luôn viên mãn má ơi! Má đã tặng con món quà quý trên đời Đó là người vợ tuyệt vời nhân hậu …
Read More »Lời ru buồn – Lê Hải Châu
Mẹ về với dượng chiều nay, Hình như trời cũng tới ngày lập đông. Con buồn ra ngõ ngồi trông, Mẹ ơi chỉ mỗi cánh đồng mà xa. Mẹ giờ là của người ta, Để con lầm lũi với bà với ông. Ngày xưa con thổi nến hồng, Ba đưa …
Read More »Tương sinh tương khắc – Đoàn Duy Hiển
Bình thường thì vợ là ta, Đến khi sung khắc, vợ – ta là thù. Vợ là tàu chiến lù lù, Ta là lính dù, cũng chẳng kém chi. Vợ là bác sỹ quân y, Ta là người bệnh, bảo gì cũng nghe. Xe tăng vợ chạy vè vè, Khẩu B41 …
Read More »Mẹ ơi về đi – Đoàn Duy Hiển
Trời đang nổi gió mưa dông, Giỏ cua con bắt, ngoài đồng còn vơi. Đồng xa chẳng có áo tơi, Ướt tình con trẻ, một thời tuổi thơ. Mẹ đi con vẫn mong chờ, Bao năm lỡ bỏ, bơ vơ con mình. Ở với cha chẳng thương tình, Rượu say …
Read More »