Em vẫn thích cái tên anh thuở ấy
Mùa hạ vàng khi ấy mình làm quen
Cái tên mà xấu lắm chẳng ai khen
Ảnh đại diện cũng không thèm để ý
Cái gã khờ đáng yêu kia chứ lị
Của riêng em và chỉ của em thôi
Để trong tim em sẽ gọi suốt đời
Anh không được khoe người đâu đấy nhé
Tên xấu xí cũng là riêng của bé
Anh bỏ rồi bé thành kẻ vu vơ
Cứ tìm hoài tìm trong những bài thơ
Không sai được “cái gã khờ đáng ghét “
Chỉ có anh viết bài thơ “dỡ ẹc”
Đốt lửa tình cháy khét trái tim em
Anh biết không em chẳng phải đi tìm
Đọc bài thơ mang nỗi niềm, em biết.