Home / Bài thơ về cuộc sống / Nói với cô bé ngồi quán – Thành Tôn

Nói với cô bé ngồi quán – Thành Tôn

Nói với cô bé ngồi quán  –  Thành Tôn

Vào đây, ghế quạnh, khuya người

Quán như địa phủ, nhạc đời

Quầy trơ, mắt bé

ai đỗ bến, lòng nàng bâng khuâng

Hồn ta trải gió đầy sân

Tình ta, mây cũng mấy lần thu nao

Vào đây bàn nhẵn, câu chào

Quen như thân thể, lạ nào chén ly

Đời nhau,

Bên tai cổ nhạc lầm lì canh tân

Trên kia dáng bé tần ngần

chậm nói, tình gần tay trao

Vào đây đèn đủ hanh hao

Bóng ai theo đến kẻ nào quay lui

Cuối đời trên chén ly, khuya

Mắt nhau một hướng, tình chia mấy trùng

Ngồi thầm, góc quán

Xa nghe lời kẻ, gần chùng dáng ai

Vào đây nhạc đĩa đầy vai

Vòng quay nhịp lặp, kim mài giọng quen

Mòn hao sợi tóc trăm năm

Khuya, mưng máu chậm. Tình, bầm tim mau

Ngậm lòng, quán vắng, ơn nhau

Ly trơ ghế nóng, bé chau mắt nhìn

Vào đây như một đức tin

Khói tan đốm thuốc, đời vin tay nào

Miệng cười kín nụ lao đao

Tình chia nghĩa sớt, câu chào riêng ai

Trách gì ý lỡ, lời sai

Cho nhau góc quán dung thân

Thôi em trả đó tình gần

Ta xin bóng chiếc, đời cần nhau, đâu?

Vào đây, ghế quạnh, khuya nhàu

Tình như đời sau kể thầm.

Xem thêm:  Chuyện chiêm bao (21) - Bùi Giáng

Check Also

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Bờ bến lạ – Tùng Trần

Như thế nào mới gọi là đã đủ Mà bao người ấp ủ mộng xa …