Trời đông rét đậm rét sâu
Anh đi anh để nỗi sầu cho tôi
Đường xưa phố cũ đây rồi
Không anh tôi lại mình tôi một mình
Ngước nhìn rặng liễu rung rinh
Phất phơ trước gió biết tình đã sang
Một đời cũng đã dở dang
Tình duyên cũng đã lỡ làng còn đâu
Mắt cay mi ướt lệ sầu
Người quen có hỏi: em đâu có buồn
Chỉ là gió thổi bụi vương
Chỉ là gặp gỡ qua đường mà thôi
Nhưng mà ai hiểu lòng tôi
Ngoài thì cười đó trong tôi khóc thầm
Tình không kết trái tình câm
Người không nên nợ yêu lầm người thôi