Cung đường ẩn hiện trong mây
Vòng vo như một sợ dây ngoằn ngoèo
Gắn trên vách đá cheo leo
Người và xe, dốc dốc đèo…. băng qua.
Trập trùng đồi núi bao la
Ảo huyền trôi, giữa la đà mây bay
Càng nhìn, càng ngắm càng say
Ngỡ mình đang lượn, đang bay lưng trời.
Pí lèng, Mã Pí Lèng ơi
Bao nhiêu máu đổ, lệ rơi, những ngày…
Con đường Hạnh Phúc hôm nay
Tượng đài – khối óc bàn tay con người.
Núi cao sừng sững, vợi vời
Dòng sông Nho Quế, ngàn đời mãi trôi
Đẹp vô cùng Tổ quốc ơi
Mỗi lần đi, mến yêu Người lắm thay!
Đặng Duy Phiên
(Hà Nội)