
Ta thả hồn chiều quê tĩnh lặng
Chân bâng khuâng êm ái bước cỏ nâng
Ký ức thơ thời rồng rồng* lao nhao theo cá mẹ
Còn Ta hì hục chổng khu, úp mặt, tay thì thụt mà dam**
Bữa đắng thơm rau má trộn cháo khoai lang
Thương rá ngô rang nhọc nhằn cõng vài hạt gạo
Sao chiều nay tiếng gà lơ mơ đưa hoàng hôn về vội
Không để hồn Ta nhặt nhạnh tiếng sáo diều vi vu bỏ quên hoa niên thời
Tiếng lép bép kiếp trâu quết đường bùn sục
Tiếng tắc-rỳ thức dậy tinh sương mai
Hình như nể nang Ta – Văn Hóa Bản Địa Con Hoang
Ba Nghè Làng gượng đón khi hoàng hôn mờ sập
Vì hồn Ta quan lộ đường ám mùi hôi hám
Hay lổn nhổn thi ca ngôn từ méo mó suy tư
Gió xị mặt chẳng buồn lời tiếp
Mưa ấu thơ thời không gọi Ma Trơi*** về trốn tìm cùng Ta
Nắng vội tắt bỏ quên cả ráng vàng nơi Trường Sơn hoang núi
Mây dỗi hờn để mặc Ta lang thang Đồng Gục Đồ Pheo****
Hoàng hôn về hay mắt Ta hoàng hôn
Ta nửa kiếp hồ đồ chân – giả
Để đồng vàng chiều tà yên ả
Nghe Cốt Hồn Bản Địa thở than
Rằng muốn làm Kiếp Thi Nhân thì thôi danh lợi
Rằng hành nghề lưu manh thì quên mộng gặp “tri kỷ hồng nhan”
Rằng chỉ có tinh nguyên Thiên Giới Hương thì Thi Ca Hồ Đồ Tầng duyên mới khởi
Rằng kiếp nhân sinh lặn lội mệt mỏi đường còn xa ngái
Thì vẫn phải về thôi
Bản Địa Văn Hoá linh khí
Nơi Thi Nhân Hồ Đồ giáng sinh
Chú thích:
* Bầy cá quả con mới nở
** Con dam là con cua. Mà dam là cái tổ của con cua.
*** Ma Trơi. Loại âm hồn kết thành các khối lửa tròn như quả dừa xuất hiện và bay chập chờn trong không trung trên các cồn mả những chiều mưa lất phất.
**** Các địa danh nơi Ta thời ấu thơ chăn bò cắt cỏ.