
Tôi về hẹn với hư không
Ôm đồi cỏ dại mênh mông hoa vàng
Nghe ngày rơi xuống muộn màng
Cánh hoa tơi tả rũ tàn hương phai.
Tôi về ướt đẫm đôi vai
Mưa từ đỉnh nhớ đổ dài biển sâu
Sóng lênh đênh sóng bạc đầu
Dạt về trăm phía nỗi đau không lời.
Tôi về đứng giữa chơi vơi
Mắt buồn đau đáu trông vời chân mây
Đếm bao nhiêu tuổi đã đầy
Còn trơ những ngón tay gầy xác xơ.
Tôi về nghe sóng vỗ bờ
Dòng sông thơ ấu lửng lờ trôi xuôi
Lời đồng vọng luống ngậm ngùi
Rưng rưng ôm mặt khóc vùi, không dưng.
Tôi về bước nhỏ ngập ngừng
Vườn khuya quạnh quẽ bâng khuâng hương quỳnh
Nửa vầng trăng ngã chênh vênh
Soi không đủ tỏ bóng đêm chập chùng.
Trong cô đơn đến tận cùng
Một mình tôi thắp nến mừng tuổi tôi.