Chưa bao giờ anh ước đâu em Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa… Trời ơi! Buổi sớm quá chừng thơm Anh gặp lại hương sen, năm anh mười tám tuổi, Một ánh vui táo tợn của mùa hè, Khi những vệt ong hôn vào nhuỵ hoa cháy bừng …
Read More »Mẹ – Bằng Việt
Con bị thương, nằm lại một mùa mưa Nhớ dáng mẹ ân cần mà lặng lẽ Nhà yên ắng. Tiếng chân đi rất nhẹ Gió từng hồi trên mái lá ùa qua. Nhớ vườn cây che bóng kín sau nhà Trái chín rụng suốt mùa mưa lộp độp Những dãy …
Read More »Từ giã tuổi thơ – Bằng Việt
Ngỡ như đi suốt tuổi thơ Tới chặng đường này nghỉ lại Có gì bâng khuâng mãi Những cánh hoa bìm gợi nhớ rất xa… Ôi những xe trâu thủng thẳng vào cơn mơ Bắt tuổi nhỏ nóng lòng theo bước một Ôi những nương cao màu trăng lục nhạt …
Read More »Mùa lá rụng – Olga Berggoltz
Mùa thu ở Mátxcơva người ta thường treo những tấm biển trên các đại lộ, với dòng chữ: “Tránh đừng động vào cây, mùa lá rụng” Những đàn sếu bay qua. Sương mù và khói toả. Matxcơva lại đã thu rồi! Bao khu vườn như lửa chói ngời, Vòm lá …
Read More »Em đừng ghen – Bằng Việt
Em đừng ghen với những thoáng say mê Trong giấc mơ hoa niên chỉ bay mà chẳng đứng Cơn gió nhỏ giữa chiều thu lơ lửng Búp lá bên đường cũng thức dậy tình yêu Và mùa hè đầy ắp tiếng ve kêu Hoa sen thắm đưa hương mười tám …
Read More »Nghĩ lại về Paustovsky – Bằng Việt
1 Đồi trung du phơ phất bóng thông già Trường sơ tán. Hồn trong chiều lặng gió Những trang sách suốt đời đi vẫn nhớ Như đám mây ngũ sắc ngủ trong đầu… “Lẵng quả thông” trong suối nhạc nhiệm màu Hay “Chuyến xe đêm” thầm thì mê đắm, Mùi …
Read More »Bê-tô-ven và âm vang hai thế kỷ – Bằng Việt
1 Nghĩ chi em, bốn tiếng sấm bão bùng Bốn tiếng đập dập vùi số phận Bốn cái tát trong cuộc đời gián gặm Bốn thanh âm dựng đứng tâm hồn lên! Trái tim không bình yên, không một phút bình yên Trái tim lớn mang niềm đau khổ lớn …
Read More »Tâm tình với Olga Berggoltz – Bằng Việt
Và thế là họ xa nhau Chỉ còn dòng Nêva cuồn cuộn chảy Ngôi sao chiều bùng cháy Tiếng chim kêu lạc lõng cuối trời xa… Năm tháng trôi qua, năm tháng cứ trôi qua Cô gái hiểu người yêu mình có lí Khi bụi thời gian nhuộm những sợi …
Read More »Ngày đã đứng trưa – Bằng Việt
Yêu đến nỗi trong lòng run rẩy mãi Trưa lan xa, bóng nắng đẫm vui buồn Trưa đang đứng, còn đời mình đang chín Giọt nắng vàng như mật sáng rưng rưng. Đã đứng rồi ư? Sao đời ngắn vậy Nghĩ chưa xong, thời khắc điểm xong rồi Đã chín …
Read More »Những vỉa than ngầm – Bằng Việt
Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải Đi sao không hết lòng mình Những vỉa than ngầm thời trẻ Bất thần bùng cháy lên Cỏ may mùa thu Cỏ lạ lùng khô đắng Cỏ suốt đời lang thang Tôi còn mãi buổi chiều xanh khắc khoải Cỏ may ghim …
Read More »