Ngày ấy lúa vẫn thì con gái Chỉ biết xanh ngút ngát tận bờ Em mới yêu nên chưa biết làm thơ Vụng dại trượt trên nhành cỏ ướt Ngày ấy có con cò trắng muốt Dầm mình trong vạt lúa kiếm ăn Anh mới yêu nên chưa hết ngại …
Read More »Viết lung tung cho vợi ưu phiền – Bùi Kim Anh
1. Người bảo đọc thơ mụ buồn bỏ mẹ Người bảo đừng mượn thơ để thổ lộ Người bảo phải đi ra khỏi nơi tâm hồn mình trú ngụ Chiều nay biết đi đâu Mưa đọng mái hiên nhà hàng xóm gõ suốt mấy ngày mưa Nước vã ra ở …
Read More »Chẳng còn tự nhiên – Bùi Kim Anh
Ngưòi còn ở trọn với người Ta còn trả nợ kiếp đời vần xoay Qua ngày biết đã thêm ngày Tắt mặt trời thắp thêm dày bóng đêm Ước một ngày giữa tự nhiên Cởi cho gió rũ ưu phiền cuốn đi Cởi cho mưa xối nước kỳ Chẳng còn …
Read More »Khoảng cách – Bùi Kim Anh
Sẽ chẳng bao giờ em đến được cùng anh Chỉ một lần thôi êm ả Dẫu đã có bao lần vội vã Anh vẫn là anh xa cách giữa nỗi đời. Sẽ chẳng bao giờ có được giữa lòng tay Chút ấm áp hương người thương nhớ Một bông cúc …
Read More »