Giơ tay chạm một chùm hoa Thấy ngày tươi trẻ đi qua lâu rồi Thấy bên em chỗ ai ngồi Trống trơn kỷ niệm cái hồi mới yêu Giơ tay chạm một buổi chiều Sáng nay bỗng thấy rất nhiều đêm mơ Thấy mình chưa hết ngây thơ Đã già …
Read More »Mình già hay chưa – Đặng Vương Hưng
Tháng ngày lững thững đi qua Có ai tự hỏi: Mình già hay chưa? Yêu bao nhiêu tuổi thì vừa? Nhớ bao nhiêu nữa có thừa chán nhau? Gỗ đá liệu có biết đau? Khi tình đã chết… mai sau còn gì? Như người hết tuổi xuân thì Như cây …
Read More »Về quê lại hát đồng dao – Đặng Vương Hưng
Giơ tay chẳng với được trời Đành đứng dưới đất đợi thời thế xem Ngai vàng quyền quý ai đem Ổ rơm êm ái có thèm đổi trao? Giơ tay chẳng lấy được sao Thì thôi tùy chỗ thấp cao cũng ngồi Cưỡi trâu vượt dốc lên đồi Làm sao …
Read More »Tắm mưa – Đặng Vương Hưng
Tắm mưa lũ trẻ chơi đùa Như là cổ tích đang mùa thần tiên Bao nhiêu là cái hồn nhiên Gửi vào ngọn gió tới miền ca dao… Lò cò đánh gối thấp cao Cười như nắc nẻ xem nào ai hơn? Vô tình nhưng chẳng vô ơn Cho dù …
Read More »Lạy giời – Đặng Vương Hưng
Nắng mưa chẳng thể mơ màng Em thờ ơ quá nên càng buồn hơn Gió dường như cũng cô đơn Thổi tung những chiếc lá hờn dỗi nhau… Lạy giời ấm ức qua mau Để lòng thanh thản bền lâu cho người Lạy giời hoa héo thành tươi Thở dài …
Read More »Trở về sau chuyến đi xa – Đặng Vương Hưng
Quán nhỏ mở dưới lũy tre Em mời ta bát nước chè xanh thơm Chỗ ngồi gần với rạ rơm Mà sao thú vị còn hơn nhà hàng! Dịu vơi nắng nóng chói chang Tiếng ve xấu hổ nấp hàng cây xanh Qua thời vách đất mái tranh Quê nghèo …
Read More »Hãy yêu… – Đặng Vương Hưng
Hãy yêu từng chú chim non! Bình yên suối chảy cá con lượn lờ! Hãy yêu lời hát, câu thơ Đêm trăng lặn chú Cuội chờ gốc đa… Hãy yêu cây lúa đồng xa Cơm nguội nước mắm… đậm đà tình quê Hãy yêu người tỉnh cơn mê Đói nghèo …
Read More »Thôi, về quê cũ với anh – Đặng Vương Hưng
Thôi, về quê cũ với anh! Tạm quên cái chốn thị thành ấy đi Cái nơi đầy những thị phi Ồn ào, bụi bặm… có gì hay đâu! Ở nơi chật chội chen nhau Tình làng nghĩa xóm có đâu đến già? Thôi, em hãy trở về nhà! Nghe theo …
Read More »Vá… – Đặng Vương Hưng
Vá buồn chẳng thể thành vui Vá cô đơn chỉ ngậm ngùi mà trông Vá trời chẳng thể mênh mông Vá đất chỉ đủ cánh đồng cỏ thôi Vá trái tim bớt bồi hồi Vá đêm thao thức em ngồi đợi anh Tình xưa rách bỏ sao đành Có ai …
Read More »Nhớ tuổi thơ – Đặng Vương Hưng
Nhớ ngày cắt cỏ chăn trâu Đuổi chim, bắt bướm… ở đâu bây giờ? Nhớ đêm cua cá lên bờ Trăng lu đốt đuốc như mơ ban ngày Giờ ngồi nước mắt còn cay Trào dâng nỗi nhớ vơi đầy tháng năm Rạ rơm bỗng thấy xa xăm Khơi bao …
Read More »