Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng Em chở mùa hè của tôi đi đâu? Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu Mối tình đầu của tôi có gì? Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa …
Read More »Có một chiều tháng năm – Đỗ Trung Quân
“Thầy có nhớ con không…?” Tôi giật mình nhận ra người đàn ông áo quần nhếch nhác Người đàn ông gầy gò ngồi sau tủ thuốc ven đường “Thầy còn nhớ con không…?” Câu lặp lại rụt rè rơi vào im lặng Hoa phượng tháng Năm rơi đầy vỉa hè …
Read More »Mẹ – Đỗ Trung Quân
Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ Con sẽ không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ? Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt Chạy điên cuồng qua tuổi …
Read More »Không phải tơ trời, không phải sương mai – Đỗ Trung Quân
Mong manh nhất không phải là tơ trời Không phải nụ hồng Không phải sương mai Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức Anh đã biết một điều mong manh nhất Là tình yêu Là tình yêu đấy em! Tình yêu, Vừa buổi sáng nắng lên, Đã …
Read More »Đã không còn một điều bí mật… – Đỗ Trung Quân
1. Những gã đồng nghiệp thò đầu qua cửa sổ hét toáng: – Bác ơi! Mang hắn về nhà cho bú tí đi! khi ấy tôi đã ba mươi tám tuổi một vợ, một con trai khi ấy người đọc gọi tôi bằng danh xưng: nhà thơ! mẹ tôi mất …
Read More »Vọng âm – Đỗ Trung Quân
Gã bạn thân đi xa Người bạn gái ở nhà đau ốm Lũ bạn quen ồn ào như quạ Vắng bặt áo cơm Còn ta nằm không Đưa võng ngó trời Đôi khi không buồn không vui Không nhớ ai, không giận ai Chỉ thấy sống là khó Sống tử …
Read More »Có một ngày trong ngăn sách cũ – Đỗ Trung Quân
có một chiều như thế trong đời trên vai tôi nàng khóc có một chiều mưa của khắp thế gian lặng trong một giọt nước mắt có một chiều như thế trong đời muối của mọi đại dương trên lưỡi tôi khô đắng có một chiều như thế mọi màu …
Read More »Huệ – Đỗ Trung Quân
mãi đến mười năm anh mới nhận ra mình đã mất ngôi nhà có khung cửa tối và ngã tư mưa bay mù trời những chiều về muộn em ướt như con chim sẻ lông xù lạnh run, cuống quýt nhấn chuông gọi cửa mãi đến mười năm tất cả …
Read More »Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa – Đỗ Trung Quân
Một hôm thấy nắng vàng ngoài hiên Nắng như là năm cũ Một hôm thấy nắng vàng vừa lên Vui buồn không biết nữa Chỉ là nắng vàng thôi mà Chỉ là em đùa thôi mà Mà nắng vàng ơi, sao đùa tình tôi sao đùa một hơi sao đùa …
Read More »Cỏ hoa cần gặp – Đỗ Trung Quân
Có thể chấm dứt được rồi những nụ cười giễu cợt Rằng những ai nói về cỏ hoa là những kẻ không chạm hai chân trên mặt đất này Anh vẫn đến thăm em bằng bước chân có thật Vẫn không quên chùm hoa cúc cầm tay Anh không dửng …
Read More »