Tặng những đôi chân tháng năm đã đi về nơi đây… Tôi ra Hà Nội bảy năm. Bảy năm của một quãng đời gian truân trầm uẩn, khi ra đi tóc mẹ còn xanh lắm, nay sợi bạc đã quá nửa phần… Phố Hà Nội buồn như trái tim một …
Read More »Định mệnh – Hà Văn Thịnh
Tặng Kami nhân ngày đầu năm đọc bài về chiến tranh của ông (bà). Truyền thuyết kể Gióng đánh giặc khi mới lên ba Có dân tộc nào nhọc nhằn hơn thế? Có nơi đâu Lịch sử ngập chìm dâu bể 3.000 năm chưa hết giặc trước hiên nhà? Định …
Read More »Bên kia nỗi nhớ – Phan Xuân Sinh
qua bao nhiêu cuồng phẫn người lại bỏ ta đi giữa cảnh đời cùng tận ta như loài man di ta vượt ngàn lao khổ đuổi theo từng bước chân khẽ chạm vào huyệt lộ bỗng dưng người mất tăm ta. Trời tây mỏi mắt người. Trời đông chau mày …
Read More »Những dấu chân cừu lặng im – Lữ Quỳnh
Tâm hồn anh như cánh đồng Tình em – những bước chân cừu im lặng Cánh đồng mọc toàn cỏ đắng Tội nghiệp cừu non chưa gian truân. Tâm hồn anh có khi là sa mạc Thức ăn xanh chỉ toàn ảo giác Tội nghiệp cừu non thơ ngây Không …
Read More »Mẹ ơi – Ngọc Trai
Mẹ ơi con hỏi mẹ này Tại sao đi học mỗi ngày mẹ ơi Đến trường liệu có được chơi Như khi còn bé nằm nôi ru hời? Mẹ cười mẹ bảo con yêu Học là sự nghiệp muôn điều thiêng liêng Con cần phải hiểu rằng là Biết bao …
Read More »Trò chuyện với Thúy Kiều – Lý Phương Liên
1 Hai trăm năm và chảy dài vô hạn Thuý Kiều ơi, nàng sống tháng năm dài Trái đất chúng mình cho đến hôm nay Vẫn còn những cuộc đời như nàng chìm nổi Thời gian còn nửa ngày là đêm tối Còn đồng tiền đổi trắng thay đen Còn …
Read More »Xuống đường – Nguyễn Khoa Điềm
Hãy xuống đường để nhìn thấy khuôn mặt anh chị em ta Ôi khuôn mặt được đúc bằng chân lý Từ Việt Nam từ con đường đánh Mỹ Hôm nay rạng rỡ tự hào! Hãy xuống đường để nhìn thấy khuôn mặt anh chị em ta! Những ánh mắt sau …
Read More »Lần đầu – Nguyễn Tất Nhiên
Gian truân lắm mới hôn người Chiếc hôn tình lớn đem đời theo nhau Hôn em phớt nụ hôn liều Bỗng nghe trật tự khá nhiều đổi thay Ví dù nội cỏ ngàn cây Cũng môi trường đúng mới khai lá cành Mới đơm bông, mới trái lành Như tôi …
Read More »Lời mỉa mai – Thế Lữ
Tặng Lan-Sơn Rũ bụi mờ trắng áo, Tôi ngoảnh trông lại quãng đường đời, Sống với người ta chừng hăm sáu năm thôi, Mà tôi thấy mình đã nhiều tuổi lắm. Vì có lẽ bao nhiêu mùi cay đắng, Bao nhiêu hồi gian truân Tới bao nhiêu lớp chông gai …
Read More »Thơ vĩnh biệt Mẹ – Phùng Quán
Con biết Mẹ con yêu thơ lắm Nuốt nỗi đau thương lệ ứa tràn Con viết bài thơ con liệm Mẹ Tiễn Mẹ đi về Cõi-vĩnh hằng. Bài thơ mừng Mẹ tám mươi tuổi Con mới viết hồi giữa tháng năm Nghe thơ, Mẹ cười mắt rướm lệ Mẹ yêu …
Read More »