Ai về xứ Bắc ta đi với Thăm lại non sông giống Lạc Hồng Từ độ mang gươm đi mở cõi Trời Nam thương nhớ đất Thăng Long1 Ai nhớ người chăng? Ôi Nguyễn Hoàng2 Mà ta con cháu mấy đời hoang Vẫn nghe trong máu buồn xa xứ Non …
Read More »Hình ảnh Bác Hồ trong lòng Nam Bộ. – Huỳnh Văn Nghệ
Nhớ ngày sau kháng chiến. Giữa thành phố Sài Gòn Một chiến sĩ bị thương. Lấy máu mình đang chảy Tô lên tường năm chữ “Thành phố Hồ Chí Minh” Rồi mới đành lòng tắt thở Cuộc kháng chiến bắt đầu từ đó Sử Việt Nam, thêm một trang đỏ …
Read More »Giữ bí mật – Huỳnh Văn Nghệ
Bắt được anh du kích Thằng Tây xồm vểnh râu Tuốt dao găm hăm dọa Hỏi dồn dập mấy câu: “Mầy ăn gì để sống, Đánh với ông bấy lâu Chiến khu bị phong tỏa Gạo, cơm hết còn đâu? Mầy ăn gì để sống? Trâu bò chết hết rồi …
Read More »Bên bờ sông xanh – Huỳnh Văn Nghệ
Bờ sông xanh hôm nay buộc ngựa Kiếm gối đầu theo gió thổi hồn cao Thơ tôi đây cũng hoa bướm muôn màu Lòng tôi đây,cũng vui sầu như bạn Tôi cũng biết nhớ thương tơ tưởng Nào chỉ là võ tướng hay thi nhân Tôi là người lăn lóc …
Read More »Bà bán cau – Huỳnh Văn Nghệ
Nắng hạn đường xa nối chân mây… Còn đi đâu, đi mãi hỡi ai? Mặc gánh nặng oằn, hai vai chịu, Dưới trời mưa lửa chỉ chau mày. Mẹ ơi! Cảnh ấy dẫu trăm năm, Ngàn năm, hay muôn vạn ngàn năm Một phút sau này con còn sống Cảnh …
Read More »Bến cũ – Huỳnh Văn Nghệ
Kính gởi Việt kiều ở hải ngoại Đây bến cũ chốn muôn thuyền đợi gió Buồm phập phồng như phổi nhịp bên hông Neo buông sâu như những sợi tơ lòng Thuyền lớn, nhỏ toàn chứa đầy hy vọng. Trời quang đãng mây đen vừa tan bóng Thuyền sắp đi, …
Read More »Bà mẹ Việt Nam – Huỳnh Văn Nghệ
Có mặt nước bốn ngàn năm lịch sử Bốn ngàn năm tranh sống với thời gian Máu anh hùng tô non sông cẩm tú Mồ hôi dân kết đọng ngọn lúa vàng Mẹ Việt Nam tuổi bốn mươi thế kỷ Gót Cà Mau đầu tận ải Nam Quan Cửu Long …
Read More »Bức thư thành – Huỳnh Văn Nghệ
Bức thư ai từ Sài Gòn yêu mến Vượt bót đồn về đến chiến khu. Dấu lệ rơi trên nét chữ đã mờ Lời êm ả, dịu dàng và tha thiết: “Chốn thị thành hoa thôi nở từ lâu Mây trắng bay tuôn về nẻo chiến khu Nên thương nhớ …
Read More »Bờ sông bị chiếm – Huỳnh Văn Nghệ
Mất cả bờ sông xanh Mất luôn con đường đá đỏ Thôi hết rồi nước ngọt Thôi hết rồi gió mát bờ tre Gái Tân Uyên ứa lệ trưa hè Thương vườn cũ dâu, chè không ai tưới. Trai Tân Tịch về bờ sông hái bưởi Cũng chết oan dưới …
Read More »Thú tội – Huỳnh Văn Nghệ
Mẹ hỡi! Con đành cam bất hiếu Để mẹ buồn và thất vọng vì con Con còn biết làm sao cho mẹ hiểu Nỗi lòng con cũng chua xót đời con. Phải mẹ để mặc cho con ngu dốt Không hiểu đời và thế giới bao la, Con có thể …
Read More »