Trời ơi ta tiếc người xưa quá Mặt vỡ nhân gian nét đạo mầu Mắt gọi hồ xanh về biển đợi Bây giờ sóng sạch những xưa sau Tay chưa xóa hết ngày xa ngái Bước dọc đường khuya vẫn nhận đường Chắc cũng gom dần son sắt lại Gửi …
Read More »Nhớ biển – Lam Điền
Rồi lỡ hẹn một hôm về gió cát phía rừng dương danh lợi rụng tiêu điều thơ ấu gọi trùng dương ngày mặn chát biển quê nhà con sóng cũng hư chiêu!!!
Read More »Nhân bài viết về thơ Nguyễn Duy – Lam Điền
(tặng em) Này em, báo có đăng không Hay bài đã tỏng tòng tong mất rồi Cái thời dốt nát lên ngôi Anh em nhà báo vẫn ngồi lên trang Cái đời đắng dọc cay ngang Phóng viên thì vẫn cứ đàng hoàng vui Nợ nhau tiếng khóc câu cười …
Read More »Nghêu ngao phố – Lam Điền
Có những lúc buồn như chấu cắn Chẳng biết làm gì cho cuộc họp nhanh qua Bao dự định, chủ trương, chương trình… mang sắc màu khẩu hiệu Lã chã tuôn như rất bã trà Đường phố ấy vẫn nguyên màu sôi động Nên chân cứ dùng dằng mỗi ngã …
Read More »Lục bát buồn – Lam Điền
thôi anh về với cội nguồn vớt trăng đáy nước cười suông đáy lòng em trừ anh cũng bằng không cộng thêm một mớ bòng bong cũng kỳ thôi anh về để em đi nhặt rêu miệng giếng vân vi miệng người nhớ nhau góp một tiếng cười thả vào …
Read More »Rào giậu ta bà – Lam Điền
Một vùng thương nhớ sau lưng núi mây cũng về xa nắng cháy da em mang củi đuốc tìm cơn khát bảy ngọn đèo cao khuất xóm nhà, Nơi ấy lũ về trong chớp mắt nhưng người trôi dạt dứt không ra ngước lên lẻ bóng trường sơn lắm mười …
Read More »Mầm mông muội – Lam Điền
Trời nghiêng một lúc ba mùa nắng Cho rạn chân mây động mấy lời Mắt ngợp trước tay người biến ảo Ai còn khép mở để trêu ngươi, Bây giờ muối ướp tanh da mặt Vẫn rộn ngoa ngôn mị với đời Tuổi bọt sơ sinh về bụi cát Sóng …
Read More »Thấu xương da – Lam Điền
Mừng sinh nhật em Nhol Mười năm trước phố còn tươi bóng lá nắng lên đường là mắt mật ai say trong thanh thoát chạm nhau lời thưa dạ suối nguồn hoang dỗ giấc vạn đêm ngày Rồi vậy đó gió ngàn không đếm tuổi bụi qua đầu nghe tóc …
Read More »Buổi về – Lam Điền
Buổi về còn một vuông sân Bạn bè xa láng giềng gần gặp nhau Tưởng đâu nước đã qua cầu Hóa ra nước chảy thành dâu biển rồi Buổi về nắm lại tao nôi Tiếng đưa dường đã truyền đời đi xa Thơ ngây ngụ với tuổi già Đường thôn …
Read More »Bui một tấc lòng – Lam Điền
Mắt môi đâu nữa mà qua mặt mười năm ai tiếc lục tham hồng bây giờ đã sáng đôi tròng mắt dông bão dư đồ có thấy không? Có thấy cơ đồ căng huyết quản sấm ngàn năm ngấm lỗ chân lông tay ai tô vẽ màu quan dạng mười …
Read More »