Trong cuộc sống, thì chúng ta sẽ bắt gặp những nụ cười sẽ xuất hiện hằng ngày xung quanh. Có rất nhiều nụ cười, đa dạng, đa kiểu cách, mỗi người sở hữu một gương mặt khác nhau do vậy mà dẫn đến nụ cười cũng sẽ khác nhau. Và …
Read More »Lá thu – Lưu Quang Vũ
Quán cà phê dưới gầm cầu xe lửa Hạt mưa đen rơi trên ô kính vỡ Ngón tay dài trong bóng tối run run Lá đầu thu xao xác bên đường Trời chuyển gió sắp quay cuồng bão lớn Điều tôi nói phải chăng là quá muộn Em u buồn …
Read More »Nói với con cuối năm – Lưu Quang Vũ
Cha lên làng sơ tán thăm con hoa mận nở trắng vườn năm sắp hết chợ quê rộn rịp vàng hương nếp mới lá rong xanh Hai cha con ngồi trên bờ đê cao sông chiều ngút khói gió rạp mình cỏ dại sau lưng Hà Nội sương mờ thành …
Read More »Khi anh đi – Bình Nguyên Trang
Khi anh đi Căn phòng còn lại gì Những rêu mốc của một thời quá vãng Những mắc áo không treo Những bàn ghế thênh thang Trong không gian mùa dâng mọi úa tàn Khi anh đi Căn phòng mất ngủ Đêm đêm đỏ đèn thao thức chờ trông Em …
Read More »Những đám mây ban sớm – Lưu Quang Vũ
Mây trắng ào ào bay trên thành phố nắng sớm đầm đìa các ngả đêm tan tành như khối thuỷ tinh đen hầm hố muỗi ùa lên những cô gái xoã tóc dài rửa mặt những hiên gác tung bay quần áo rách những đầu hè lộc ngộc trẻ bơm …
Read More »Gửi Hiền mùa đông – Lưu Quang Vũ
Có lẽ bởi lòng nhiều tan vỡ quá Gặp em rồi tôi vẫn chẳng dám tin Sớm mùa đông tôi ra phố tìm em Vẫn không hiểu vì sao em đã đến Tôi mong em từ ngày thơ xa lắc Tôi tìm em trong bao trang sách đọc Tôi đợi …
Read More »Hoa cẩm chướng trong mưa – Lưu Quang Vũ
(Viết cho Năm Thế giới Hoà bình) Người hát rong mù loà Đi trên đường nắng gắt Hoa cẩm chướng xanh Rơi trên bậc đá bến tàu Biển mù sương Ngọn đèn đêm nhấp nháy Đôi mắt màu mưa Luôn giã từ và gặp gỡ Giọng hát nào nức nở: …
Read More »Tìm về – Lưu Quang Vũ
Chúng ta bỏ làng ra đi cánh đồng quê hoa dại mọc thân ngựa đá bên cầu rêu xám dây bìm bìm leo kín cỏ hoang che vết chân người bỏ con sông quê bên lở bên bồi anh em mỗi người mỗi ngả thầy mẹ lưng còng lẩy bẩy …
Read More »Tội nghiệp – Phùng Cung
Tội nghiệp nhà thơ Hợm mình Lầm lạc Bởi không biết sống Nên không biết chết Nửa thế kỷ Bị lưu đày Trong cõi tung hô.
Read More »Tiếng Sơn hà – Hồ Dzếnh
Ta trả lại cho đàn cung nhớ tiếc, Cho mùa thu những xác lá vàng rơi. Ta trả lại cả u hoài, thống thiết, Khi xuân về bừng sáng nên cây tươi. Ta nghiêng kính trước Xuân hồng đất nước, Lửa yêu đời thiêu cháy chuyện ngày xưa, Như sóng …
Read More »