Mong người người ở nơi đâu? Chân trời góc bể một câu chung tình. Hai người cùng ngắm bình minh. Lỡ chung loạn nhịp thắm tình ước ao. Lặng im chẳng nói lời nào. Mà nghe đầm ấm ùa vào trong tâm. Sáo ai lỗi nhịp dương cầm. Mà sâu …
Read More »Về với biển – Mạc Phương
Em sẽ về để ngắm biển đêm xuân. Dải cát dài hiền hòa trong tiềm thức. Con còng gió huơ huơ càng trước ngực. Đón sao trời rơi đáy nước long lanh. Kí ức ùa về trước biển mong manh. Bởi sóng xô bờ dạt dào bất tận. Mảnh hoàng …
Read More »Anh là ai? – Mạc Phương
Anh là ai mà nỗi nhớ êm đềm. Chỉ thoáng qua mà đêm đêm day dứt. Sợi tơ tình quá mong manh dễ đứt. Đoạn đường duyên náo nức cả mùa xuân. Anh là ai mà em mãi tần ngần. Cứ thao thức ghép vần thơ bày tỏ. Rưng rưng …
Read More »Kể chuyện tình yêu – Mạc Phương
Chuyện kể rằng có chàng trai thành phố. Lỡ thương thầm cô gái ở vùng cao. Quê hương cô anh chưa đến lần nào. Qua tưởng tượng chắc là nơi xa lắm. Ngắm hình cô anh thấy lòng say đắm. Thấy rộn ràng… tim rạo rực vui vui. Không hiểu …
Read More »Vệt nắng trong mưa – Mạc Phương
Anh thấy không một vệt nắng ửng hồng. Lẫn trong mưa như lồng trong bức họa. Vạt nắng chiều sưởi ấm lòng băng giá. Ngát mùi thơm hương hoa bưởi sau vườn. Giữa rừng chiều một vệt nắng vàng ươm. Lá rung rinh rơi giọt mưa nặng trĩu. Trong cuộc …
Read More »Tình không tuổi – Mạc Phương
Nghĩ lại rồi em chẳng trả nữa đâu. Những giận hờn mùa mưa ngâu đã dứt. Dẫu trái ngang đã khiến tình mẻ sứt. Nhưng ngọt ngào chẳng nỡ dứt đâu anh. Em chẳng muốn nhìn chiếc lá xa cành. Dẫu tình mình cũng mong manh như vậy. Sợi tơ …
Read More »Buông – Mạc Phương
Là tại anh đa tình vương đôi ngả. Em thương người phụ nữ ấy mà thôi. Cô ấy buồn em cũng mặn bờ môi. Nhưng yêu thương thì không ai san sẻ. Em quay đi gắng tỏ ra mạnh mẽ. Nhưng trong lòng muốn quỵ ngã vì anh. Thương phận …
Read More »Vị ngọt vùng cao – Mạc Phương
Em gửi anh mùi cỏ cây ngai ngái. Mật hoa rừng thơm mát cả không gian. Và gửi luôn tiếng chim hót rộn ràng. Giữa tầng cây xanh non mềm như sóng. Em gửi anh cả mùa đào chín mọng. Ngọt ngào hơn là trái mít đầu mùa. Vị chua …
Read More »Bèo dạt mây trôi – Nguyễn Đình Huân
Thân em như là cánh lục bình Tím biếc màu mộc mạc tươi xinh Mười hai bến nước đời phiêu lãng Vừa trôi vừa nở mỗi bình minh Có phải em như cánh lục bình Cứ mong manh trước gió rung rinh Buồn tình tay trắng ra thành phố Từ …
Read More »Nhặt chút tàn phai – Nguyễn Đình Huân
Ta về nhặt chút tàn phai Của mùa thu cũ gửi ai nỗi buồn Người đi bỏ lại con đường Lao xao lá rụng chút hương dư thừa Người ơi còn nhớ thu xưa Heo may lá rụng gió lùa bên sông Ai trao ai mối tình nồng Bờ môi …
Read More »