Đôi mắt ướt tuổi vàng Cung trời hội cũ Áo màu xanh Không xanh mãi Trên đồi hoang Phút vội vã bỗng thấy mình du thủ. Thắp đèn khuya ngồi kể chuyện trăng tàn. Từ núi lạnh đến biển im muôn thuở Đỉnh đá này và hạt muối đó chưa …
Read More »Hề, ta trở lại gian nhà cỏ – Tô Thùy Yên
Hề, ta trở lại gian nhà cỏ Giữa cánh đồng không, bên kia sông Trống trải hồn ta cơn gió rã Tiếng tàn tàn rụng suốt mênh mông Hừng đông hùng vĩ và thanh thản Sương hứa nguyên ngày nắng rực say Ta dậy khi gà truyền nhiễm gáy Chân …
Read More »Vườn hạ – Tô Thùy Yên
Mai kia mốt nọ anh về chơi Vườn ủ đêm dư, nắng mật ngời Thơ ấu, dậy đi, mừng dụi mắt Cùng anh chạy nhảy tiếp thời vui. Ăn trái chín cây mùa hạ trước Thấy nhành ớt động bóng chim quen Hỏi em, em lấy chồng xa xứ Hỏi …
Read More »Mùa hạ đi đâu – Hữu Thỉnh
Bà ơi mùa hạ đi đâu? Chùm vải trọc đầu trốn biệt trên cây Tiếng sấm trốn lẩn vào mây Quạt nan nằm nhớ bàn tay của bà Sông gầy, đê doãi chân ra Mặt trời ngủ sớm, tiếng gà dậy trưa Khoai sọ mọc chiếc răng thưa Cóc ngồi …
Read More »Tình mộng – Tạ Tỵ
Hỡi ai đấy, qua hồn tôi một buổi Để khối sầu ở lại giữa đôi tay Đây trái tim khô héo tự phương này Với mơ ước giăng đầy khung hồn nhỏ Tôi làm thơ, bướm hoa xưa còn đó Với mộng đời bát ngát vút lên cao Có hương …
Read More »Trường ca cho Huế mùa xuân (trích đoạn) – Sương Biên Thùy
1. Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế những người mẹ Việt Nam áo lam ăn chay trường trai đi lễ chùa 15 hay mồng 1 và gặp nhau chắp cánh bay xa nói điều “Mô Phật” Hãy tưởng tượng mỗi lần nói đến Huế những lòng nữ sinh …
Read More »Thơ viết từ một KBC – Hà Nghiêu Bích
bài thơ này được viết ra sau năm năm dài quen thân cùng dao súng cùng nỗi chết vây quanh bám trên thịt da hơn loài đỉa đói gởi cho Ph. người tình nhân của một thời mơ ước của một thành phố mù loà báo vọng ôi năm năm …
Read More »Hoa cúc – Xuân Quỳnh
Có thay đổi gì không cái màu hoa ấy Mùa hạ qua rồi lại đến mùa thu Thời gian đi màu hoa cũ về đâu Nay trở lại vẫn còn như mới mẻ Bao mùa thu hoa vẫn vàng như thế Chỉ em là đã khác với em xưa Nắng …
Read More »Đoạn khởi của một bản tình ca – Vương Tân
Giáo đầu Lịch sử những hoang mang Với mối sầu chia cắt Vỗ đôi cánh mùa xuân Thành phố ngọn đèn vàng Và mắt người ngái ngủ Hàng rào dây thép gai Với con tàu phạm xá Điệp khúc Khi anh em giết nhau ngoài phố Với lưỡi dao giấu …
Read More »Mùa hạn – Tô Thùy Yên
Ở đây, địa ngục chín tầng sâu Cả giống nòi câm lặng gục đầu Cắn chết hàm răng, ứa máu mắt Chung xiềng nhưng chẳng dám nhìn nhau Bước tới, chân không đè đá sắc Vai trần chín rạn gánh oan khiên Nước khe, cơm độn, thân tàn rạc Sống …
Read More »