Mùa đổ lá thu mơ trời tháng tám Nhớ nhau thì về chẳng quản đường đi Ngày xưa đất nước phân kỳ Em theo tiếng gọi quên thì gấm hoa Tin em trao về hồng như nụ chín Mai có hoà bình khác thể yêu đương Đường dù ngái đi …
Read More »Ngụ ngôn của người đãng trí (Trích) – Ngô Kha
I. Bây giờ tôi mang hoa đến dòng sông Đọc diễn văn truy tặng người đãng trí Ngày nằm bệnh tôi mơ thấy vòng tay núi Khúc hát ngu ngơ của bông lau Tháng giêng từ giã thuốc đắng đi tìm cỏ may Tôi không thấy nàng mặc áo chim …
Read More »Người con trai – Ngô Kha
Cho Tường Người con trai ấy ngủ Buổi chiều đem lại cành dương Và đóa hoa thơm Nhớ đừng quên nụ hôn mười lăm trên đôi mắt Người con trai ấy chẳng bao giờ gặp em Nhưng anh sẽ không thấy nó nhìn hoang liêu khi tỉnh dậy Trời còn …
Read More »Gió – Ngô Kha
I. Tôi chẳng phải là chim Sao biết đường bay mỏi Đôi cánh này ngông cuồng và rồ dại Gió đã đến rồi Xin một bàn tay đắp lên vết thương Sao gió không ru nỗi buồn tôi đi ngủ Bây giờ gió là đứa trẻ hoang tàn Đem cuộc …
Read More »Bài thơ hôm nay – Ngô Kha
Khoảng trời rừng dài tiếp nối Những vì sao đổi ngôi Mưa điên cuồng gió loạn Bóng đen làm mặt trời Còng lưng Người ca bài sám hối Trên bàn tay lạnh lùng Mùa đông tới Nhắc nhở Tâm sự cồn gân xanh Muốn viết lên bài thơ Nhưng bút …
Read More »Mặt trời mọc – Ngô Kha
Tặng các bạn tôi – Sinh viên Sĩ quan trừ bị Thủ Đức Khóa 16 1. Cửa mắt này rộng mở cho thời gian đi qua người con gái ngày xưa người con gái hôm nay tôi không còn nhớ hay chỉ là mơ hồ nước mắt nào làm thành …
Read More »