Ngày xưa, cái buổi em mười bảy Cát mịn chân trần dọc bãi dâu Bóng tre trùm mát, thuyền gối bến Mõ chài gõ cá những đêm thâu. Em gánh nước về men dốc đứng Lá tre theo gió quyện chân người Buồm ngang tầm mắt thuyền lên ngược Câu …
Read More »Bằng chính tình yêu – Nguyễn Bao
Nhớ chăng em, tròn hai mươi năm trước Ðợt gió lạnh cuối cùng chưa dứt Mùa xuân của ta đã bắt đầu, Và đường dài từ buổi ấy có nhau. Căn buồng nhỏ, một tổ chim bé bỏng Treo ngang tầm hàng cơm nguội chớm xanh Có lẽ vì ta, …
Read More »Hoa chanh – Nguyễn Bao
Tặng tuổi trẻ thôn Sét quê hương Hai chúng mình Biết nhau từ nhỏ Nhà em bên nhà anh Đường xóm ra vào chung ngõ, Cách nhau chỉ một rào thưa Bấm chân ngõ lội ngày mưa, Chung một cầu ao Khỏa chân rửa vội. Những bữa cơm đèn Dậy …
Read More »Bài thơ tình tặng người gác đèn biển – Nguyễn Bao
Anh nhớ em qua trăm dặm sóng Mỗi buổi trăng lên, mỗi lúc trăng tà Khi nắng mai gợn hồng biển rộng Khi cánh buồm trở lại bờ xa Anh biết em lo từng cơn biển động Từng tia chớp đông và buổi sương đầy Trong giấc ngủ, em nghe …
Read More »