Vơi bao nhiêu lá Thì mùa thu đi Tàn bao nhiêu nắng Thì mùa đông về Heo may bịn rịn Níu ngày cách chia Lặn vào sắc cỏ Chút buồn mới se Vơi bao nhiêu lá Lối đầy nắng trưa Vòm cây thắc thỏm Đếm từng bóng thưa Mắt em …
Read More »Cái nắng nhà bà ngoại – Nguyễn Bảo Chân
Phố Bà Triệu, Hà Nội số nhà Một Trăm Bảy Chín mỗi sáng nắng lên mỗi lần vụt xe qua nhoi nhói xưa bóng bà ngoại bên hàng rào hoa móng rồng uớp hương trưa hè tóc trần mắt uớt ru thầm cái nắng lên ba từ vòm sấu trước …
Read More »Im lặng – Nguyễn Bảo Chân
Có những điều không thể nói với anh Em lặng lẽ như con tằm rút mình làm tơ óng Em trải tình yêu dưới mặt trời Em dệt tình yêu thành ánh nắng Anh là cơn mưa nôn nóng Để ướt hết tơ vàng em hong. 5/1992
Read More »Bài ca của con sáo – Nguyễn Bảo Chân
Sáo sang sông vắng Một mình Khản cổ hát lời giã biệt Có ai lắng nghe Dòng sông ngủ mê bầu trời ngủ mê Lời ca bay mỏi cánh… Bờ cũ ơi, Ta gửi lại ta về những xa xôi Những ngày xuân xanh thắm Ði đến mùa quả chín …
Read More »