Bài thơ cũ – Nguyễn Bình Phương
(tặng ta) Ta sinh ra cô đơngiờ cô đơn đã cũta trưởng thành bởi sợ hãisợ hãi cũng cũ rồi Này tôi một khuôn mặt công chứcđứng nhìnnhững cuộc họp rạc ràitiêu ma bao ý tưởngxa xa trải một mùa bệnh hoạnbệnh hoạn cũng cũ rồi Số mệnh già như …
Read More »