Tóc và thơ – Nguyễn Đăng Khương
Vẫn tình lửa ủ trong aoThắp sâu đáy cốc thuở nào hớp trăngLá sen mơ cõi vĩnh hằngMáu đào từng giọt phăng phăng rời làng Nặng dần mặt đất đa mangKhối đêm tình tự hoang đàng cổ sơVặt bao nhiêu tóc thì vừaDọc đường thơ những giấc mơ trọc đầu.
Read More »