Nhà văn Nguyễn Đình Thi sinh ngày 20 tháng 12 năm 1924 tại Luang Prabang (Lào), quê gốc ở làng Vũ Thạch, Hà Nội. Thuở nhỏ ông sống cùng gia đình ở Lào. Từ năm 1931 ông theo gia đình về nước và đi học ở Hà Nội, Hải Phòng. …
Read More »Nghề môi giới bất động sản – Nguyễn Quang Dũng
Anh ới, Anh ơi chiều cọc nhé Em chuẩn bị sẵn phiếu rồi nè Anh đang ở đâu em phi tới Vài phút rọt ga có mặt ngay. Nhưng: Em ơi đợi Anh suy nghĩ đã Vợ Anh nó bảo còn đắn đo Rằng sợ xây xong mà không đẹp …
Read More »Mong mõi đợi chờ – Nguyễn Duy Sâm
Mặt trời vừa xuống hàng cây Còn vương vấn lại áng mây màu hồng Gió vờn mặt nước mênh mông Nhấp nhô in bóng bềnh bồng trời mây Ngày xưa cũng ở nơi này Gặp người thôn nữ lòng đầy luyến lưu Từ đó có những buổi chiều Em, anh …
Read More »Nghe tắc kè kêu trong thành phố – Nguyễn Duy
tắc kè tắc kè tôi giật mình nghe trên cành me góc đường Công Lý cũ cái âm thanh của rừng lạc về thành phố con tắc kè sao mày ở đây? sáng ra nhìn soi mói mọi cành cây chả thấy con tắc kè đâu cả khi chùm đèn …
Read More »Vợ ốm – Nguyễn Duy
Vừa một xuân lại một xuân Vợ ơi đại hạn đã gần một năm Một nhà là sáu mồm ăn Một thi nhân hóa phăm phăm ngựa thồ Cái lưng em sụm bất ngờ Tứ chi anh lõng thõng quơ rụng rời Thông thường thượng giới rong chơi Trần gian …
Read More »Đi – Nguyễn Duy
Gió đi ù ù ngang họng súng thần công Tiếng chuông chùa đi thủng thỉnh trong không Áo em trắng đi từ xa vắng lại Thời gian đi xám mặt đỉnh đồng
Read More »Kính gửi tuổi học trò – Nguyễn Duy
Học trò con trai ma quỷ học trò con gái thần tiên thầy bắt thần tiên ngồi kèm ma quỷ Bén hơi ma quỉ ghẹo thần tiên lập lòe đom đóm vĩnh cửu ô mai đổi kẹo bạc hà Lấm láp trang đời mỗi dày mỗi kịch tuổi học trò …
Read More »Pháo Tết – Nguyễn Duy
Cả trần gian tí tởn đón xuân sang tưng bừng có một thằng dớ dẩn ngồi làm thơ rưng rưng… Cả thành phố như nổ tiếng pháo rền vang xa có một lão bị gậy khóc khàn trên sân ga Cả thành phố như cháy lập lòe ánh hỏa châu …
Read More »Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa – Nguyễn Duy
Bần thần hương huệ thơm đêm khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn chân nhang lấm láp tro tàn xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào Mẹ ta không có yếm đào nón mê thay nón quai thao đội đầu rối ren tay bí tay bầu váy nhuộm …
Read More »Được yêu như thể ca dao – Nguyễn Duy
Bao giờ cho tới ngày xưa Yêu như các cụ cho vừa lòng ta Cái thời chưa nhiễm SIDA Yêu lăn yêu lóc la đà đã chưa Được yêu như các cụ xưa Cũng trăng cũng gió cũng mây mưa ào ào Được yêu như thể ca dao Đủ phờ …
Read More »