Bởi cuộc đời như những thác ghềnh Theo dòng số phận chảy vào kênh Trời gieo gió dữ luồn quanh quẩn Bão cuốn thuyền xa nổi dập dềnh Vượt ải ba đào sương trắng dã Ngâm bài sĩ khí giọng buồn tênh Từng canh ủ mộng còn day dứt Vỡ …
Read More »Anh muốn mượn – Nguyễn Mẫn Trí
Anh muốn mượn áng mây trời gom lại Mượn gió chiều chải mái tóc em bay Mượn rừng hoang lá rụng phủ cho dày Mượn suối nhỏ trải mình thay nệm gấm. Anh muốn mượn nắng vàng thêm chút ấm Mượn sương làm khăn thấm mắt mi em Mượn sóng …
Read More »Tự thán – Nguyễn Mẫn Trí
Vầng trăng ngủ vùi – Nguyễn Mẫn Trí
Chợt thấy vầng trăng đã ngủ vùi Đêm buồn lạnh lẽo có gì vui Chìm trong biển mặn lời than vãn Gửi dưới trời cao nỗi ngậm ngùi Trán đẫm sương hờn tan mộng phủ Mi nhòe khói giận trả tình lui Ngoài xa vẳng tiếng bầy chim nhạn Vỗ …
Read More »Tiếng nguyệt cầm – Nguyễn Mẫn Trí
Bỗng vẳng từ đâu tiếng nguyệt cầm Trăng buồn bã hiện mắt quầng thâm Đàn gieo nhịp oán chùng câu bổng Nốt trỗi lời than nhỏ giọng trầm Đệm bản hành vân mùi mẫn khúc Nghe bài vọng cổ khẽ khàng âm Từng cơn gió giật ngoài khung cửa Giã …
Read More »Chia tay lần cuối – Nguyễn Mẫn Trí
Có thể ngày kia gặp giữa đường Xin đừng ngoảnh mặt nếu còn thương Cười nhưng khẽ giấu niềm bi lụy Nói để thầm che nỗi đoạn trường Biển động xô thuyền ra viễn xứ Chim nằm rũ cánh đợi tà dương Rồi thôi chẳng đến tìm nhau nữa Cả …
Read More »Mong ngày hạnh phúc – Nguyễn Mẫn Trí
Vạn nhánh hoa đào đã trổ bông Nàng thơ trải nhẹ tấm khăn hồng Khui bầu rượu tiễn mùa giông bấc Ngã đọt tre chào buổi nắng đông Sáng rủ đàn nai mừng ngọc nữ Chiều nghe lũ én gọi tiên đồng Pha màu mực tím lòng chung thủy Để …
Read More »Tình và Nghĩa – Nguyễn Mẫn Trí
TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH Vì bao nghịch cảnh lắm ưu phiền Hiểu đấy như là lẽ tự nhiên Mỗi trận dông thành tia lửa ấm Từng cơn bão hóa giọt mưa hiền Nghe luồng gió nhẹ thơm mùi cỏ Dệt thảm mây bồng sáng cõi tiên Lấy chữ tình chung …
Read More »Quán trọ trần gian – Nguyễn Mẫn Trí
Quán trọ trần gian giữa buổi này Xem chừng có cả vạn người say Cầm ly thống khổ ngồi mơ mộng Mở hũ sầu bi trút đọa đày Lại ngỡ men nồng như lửa ấm Không dè bọt đắng bởi mùi cay Niềm vui chợt hóa thành hư ảo Những …
Read More »