Nhớ có lần về phép ghé thăm em Ta lúng túng trong bộ đồ lính trận Cổng nhà em, ngập ngừng qua mấy bận Lòng muốn vô, nhưng chân bước lệch dần Gót giày sô khua nẻo vắng âm thầm Gã lính thú lang thang chiều phố lạ Bước chân …
Read More »Chiều ở quán cà phê – Nguyễn Miên Thượng
Cho M.D. Chiều hôm ấy em buồn như mây tím Ngồi bên ta thút thít giọt lăn trầm Làn roi mưa quất ngọt vết dao đâm Ta nhờ nhợ nhìn thấy em ngã quỵ Lời thống thiết nhấp nhô đường thiên lý Những bòng bong nhùi lọn tóc hoàng hôn …
Read More »Trở về – Nguyễn Miên Thượng
Lạc loài cánh én chao nghiêng Mùa xanh nguyên đán như huyền thoại xưa Gác tay mơ giấc giao thừa Góc trời viễn phố gió lùa sợi thương Xa quê chạnh nỗi cố hương Mẹ già một nắng hai sương mỏi mòn Tuổi đời thấm lạnh hoàng hôn Bếp hồng …
Read More »