Má không phải là mẹ ruột của con Nhưng đã sinh cho con một nửa kia thật tuyệt Vầng trăng có khi tròn khi khuyết Nhưng tình người luôn viên mãn má ơi! Má đã tặng con món quà quý trên đời Đó là người vợ tuyệt vời nhân hậu …
Read More »Nhớ bóng người xa – Nguyễn Ngoạt
Mưa đông đã đến rồi em Đường xưa đá sỏi cũng mềm nhớ nhung Từ khi cách biệt nghìn trùng Là khi tôi biết tận cùng đơn côi Em còn sống giữa thơ tôi Em còn in những dấu môi địa đàng Vần thơ gởi lại thời gian Bây chừ …
Read More »Nếu … – Nguyễn Ngoạt
Nếu anh về trong cõi mộng hằng đêm Xin tha thứ cho con tim tội lỗi Anh xa em trong những lời sám hối Tình yêu buồn như đêm tối hồng hoang Nếu mùa thu tơi tả cánh lá vàng Không còn phút hân hoan ngày gặp mặt Hãy niêm …
Read More »Mong – Nguyễn Ngoạt
Mong trăng lối cũ giao mùa Mong em về để gỡ bùa giùm tôi Trái tim một thuở kết đôi Lửa yêu đã cháy hết rồi người ơi! Mộng chơi vơi Khắt khe lối đời vạn nẻo Hoa thơ xưa tàn héo Rụng xuống một niềm đau Em về chi …
Read More »Lục bát lên đồi – Nguyễn Ngoạt
Đưa câu lục bát lên đồi Tay nâng tà áo em tôi thuở nào Em từ trong khúc ca dao Đã quen với những bờ ao,sân đình Đã quen với ngọn trúc xinh Đã quen sóng nước thuyền tình đong đưa “Cây đa cũ bến đò xưa” Giờ còn ai …
Read More »Không còn mắc cạn – Nguyễn Ngoạt
Không còn mắc cạn đâu em Nước lên thuyền đã êm đềm xuôi trôi Câu thơ ngày ấy xa rồi Dòng Thương gợi những bồi hồi dịu êm Dáng mi thuyền lướt êm êm Thơ tôi in nét môi mềm vầng trăng Hơn mười năm sẽ vĩnh hằng Thời gian …
Read More »Sao chưa thấy em về – Nguyễn Ngoạt
Những chuyến xe qua thật vội vàng Mùa xuân nồng ấm cũng đang sang Em đâu xứ lạ sao chưa thấy Về với anh đi kẻo trễ tràng Sương lạnh bây giờ.Lạnh tràn lan Vài cánh hoa mai đã nở vàng Rượu nho đã ủ.Tình chưa ấm Chưa thấy em …
Read More »Vơi đầy – Nguyễn Ngoạt
Em suy tưởng trong mộng vàng lập thể Khối vô hình những sắc cạnh chiêm bao Tay tung hứng giữa muôn trùng sóng bể Xuân bào mòn nhan sắc tận hôm nao Xuân cổ sử những ngôn từ xiêu đổ Lay lất tình gợn những áng mây bay Trên nẻo …
Read More »Mùa đông dĩ vãng – Nguyễn Ngoạt
Mùa đông dĩ vãng ấm nồng Tay đan thương nhớ môi hồng trao yêu Thế rồi mưa ướt đường chiều Em đi bỏ lại bao nhiêu phũ phàng Đông về mưa lệ chứa chan Tìm trong kí ức ngập tràn hồn đau Nửa đời mình đã mất nhau Đường thương …
Read More »Đêm của tình yêu – Nguyễn Ngoạt
Đêm hoang lay mộng tình xưa Em trong cõi ảo để vừa bơ vơ Em không dệt mộng cho thơ Vần nghiêng đổ những mộng hờ chiêm bao Ta còn say mộng Ly Tao Khúc ngâm mòn héo tâm bào quặn đau Dòng sông rủ bóng liễu sầu Bảy năm …
Read More »