chiều xuân sang em nhìn mưa muốn khóc kỷ niệm chong đèn thức suốt đêm qua ngón tay nhỏ lần đan sầu cô độc tưởng chừng như tuổi trẻ bỏ đi xa thứ bảy chiều em rong hè phố cũ con đường xưa hoa đỏ nở rộn ràng dòng sông …
Read More »Vàng lạnh II – Nguyễn Nho Sa Mạc
đừng nói nữa bài thơ vàng lạnh ấy tình ngày xưa xin trả lại cho người kỷ niệm buồn vui một thuở xa xôi chợt đứng dậy đi lần vào thương nhớ anh bỏ đi tìm tình yêu thành phố những khi buồn muốn nhắc lại tên em đếm những …
Read More »Sinh nhật – Nguyễn Nho Sa Mạc
Bằng đôi tay ôm kín nỗi buồn ta đi trong trời đất hoàng hôn mà nghe sữa mẹ chan hòa chảy máu ở buồng tim cũng loạn cuồng Ta xiết hình em trong tiếng hôn im nghe da thịt và linh hồn giữa không gian rộng ta chồm dậy cuộc …
Read More »