I Miền Bắc chưa qua ngày rét đậm Ngoài vườn lấm tấm nụ hoa đào Mong qua đông lạnh sang xuân ấm Đào nở tưng bừng thỏa khát khao II Nhớ cánh mai vàng như nhớ nắng Mang về hơi ấm tự Phương Nam Màu hoa chan chứa tình sâu …
Read More »Hoa và cái đẹp – Phan Hoàng
Hoa không bao giờ nói Chỉ phô nét dịu dàng Và sắc màu tươi mới Cho lòng người xốn xang Hoa chẳng bao giờ đi Đứng khiêm nhường một chỗ Gửi hương thơm theo gió Khiến bao người say mê Hoa làm đẹp cho đời Bốn mùa, khắp mọi nơi …
Read More »Đi cống – Nguyễn Nhược Pháp
Lệ cống thì phải chọn nho sĩ, thầy thuốc, thầy bói, thầy toán số và thợ thuyền mỗi hạng ba người, cùng các đồ sản vật như là sừng tê, ngà voi, đồi mồi, châu báu và các vật lạ – Trần Trọng Kim Núi cao, lửa hồng reo chói …
Read More »Mây – Nguyễn Nhược Pháp
Người xưa mơ, nhìn mây Đen, đỏ, vàng đua bay, Khi thấy nhiều ma quỷ, Lời than giời lung lay; Khi thấy hồn người thân Nhìn mây lệ khôn cầm! Trên bầy xe tứ mã, Tiếng bánh lăn âm thầm; Khi thấy muôn nàng tiên Lồng lộng mầu thanh thiên! …
Read More »Mỵ – Nguyễn Nhược Pháp
Buồm nhô rẽ sóng, Mỵ mơ màng, Tay cuốn mền hoa, khóc gọi chàng. Thân liễu gieo đưa chìm vực biếc, Lời thương bay lảnh động rừng vang. Hoa trôi. Thành cũ vườn mây lửa, Lau gợn. Chùa cao giỏ tiếng vàng. Ủ lệ, tay ngà ôm ngực huyết, Mỵ …
Read More »Nguyễn Thị Kim khóc Lê Chiêu Thống – Nguyễn Nhược Pháp
* Triều Lê Qui có nàng tiết liệt. Nhà tan, nước mất, chàng đi thôi. Thiếp nén lòng đau khóc nghẹn lời, Chậm bước đành nương mình bóng Phật; Màng tin trông ngóng nhạn chân trời. Chuông đồng cảnh vắng, hồn mơ sảng, Trăng lạnh, đêm sâu, cú đổ hồi. …
Read More »Tay ngà – Nguyễn Nhược Pháp
Đêm nay chờ giăng mọc Ngồi thẩn thơ trong vườn Quanh lá hoa róc rách Như đua bắt làn hương Ta ngồi bên tảng đá Mơ lều chiếu ngày xưa Mơ quan Nghè, quan Thám Đi có cờ lọng đưa Rồi bao nàng yểu điệu Ngấp nghé bay trên lầu …
Read More »Giếng Trọng Thủy – Nguyễn Nhược Pháp
Đêm khuya, gió lốc, mây đen vần, Cỏ lướt gieo mình vực giếng thâm; Trọng-Thủy nằm trên làn nước sủi. Tiếng mõ cầm canh xa âm thầm. Phơn phớt hồn ma đóm lập lòe. Cú rúc. Đàn dơi bay tứ bề. Răng rắc kêu như tiếng xương đập, Gió rền, …
Read More »Một buổi chiều xuân – Nguyễn Nhược Pháp
* Thiên ký sự của một thư sinh đời trước. Hôm đó buổi chiều xuân, Trông mây hồng bay vân, Liền gập pho kinh sử, Lững thững khỏi lầu văn. Đường leo, nhà lom khom, Mái xanh, tường rêu mòn. Ta nhìn, ngâm nga đọc Câu đối cửa mầu son. …
Read More »Mỵ Châu – Nguyễn Nhược Pháp
(Lẫy thần chàng đổi móng, Lông ngỗng thiếp đưa đường. — Nguyễn Khắc Hiếu –) I Đêm hôm gió khóc thổi ru cành: Núi bạc âm thầm, bể uốn xanh. Hiu hắt Mỵ-Châu nằm, trăng phủ. Ầm ầm sóng thảm vỗ vờn quanh. Cát vàng le lói muôn hàng châu: …
Read More »