Ta trả cho em mười sáu tuổi Nơi đám mây như trang giấy học trò Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ Khung trời nào cũng nở mấy ngàn hoa Ta trả cho em mười sáu tuổi Môi bâng khuâng khi nhớ một tên người Mùa xuân ngọt, mùa …
Read More »Nhà xưa – Nguyễn Sĩ Đại
Bao năm rồi mới về lại nhà xưa Lá tre rụng đầy chiều, chiều xạc xào quá thể Lũ cháu nhìn ta như khách lạ Mẹ cập quờ: “Có phải Đại về không?” Chúng con thành những kẻ cướp công Đứa thì chết, đứa thì đi biền biệt Đi lắm …
Read More »Nơi em về – Nguyễn Sĩ Đại
Nơi em về có một chiếc tàu cau Rơi lặng lẽ xuống vườn sương cỏ ướt Tuổi thơ anh sớm mai nào bắt được Tiếng xạc xào cao vút của trời xanh. Nơi em về, xuân tím nụ vườn chanh Hoa xoan tím, hoa lục bình cũng tím Cành tre …
Read More »Yêu nhau là thương nhớ thế này sao – Nguyễn Sĩ Đại
Anh có em, anh quen có em rồi Giờ quạnh vắng, ngôi nhà vô nghĩa quá Chẳng còn biết vì ai mà nhóm lửa Anh một mình thức ngủ cũng cô đơn Đêm nay trời lại mọc một vầng trăng Phố vẫn phố người đi như nước chảy Anh chẳng …
Read More »Tạ từ – Nguyễn Sĩ Đại
Thôi chào nhé, một cánh buồm đỏ thắm Một dòng sông mực tím chảy bên trời Hoa niên ấy, tay cầm bông hoa trắng Có một ngày hoa trắng hoá mây trôi! Thôi chào em, chào giã biệt lòng tôi Tiếng thương mến gửi về ngày phượng đỏ Nơi ấy …
Read More »Có một ngày – Nguyễn Sĩ Đại
Có một ngày ta chợt gặp trời xanh Hoa phượng cháy những điều không chịu nổi Đây phố nhớ hàng cây dài đứng đợi Em đi qua mùa hạ ấy sao đành Đâu cái thời em chỉ biết có anh Anh chỉ biết có em trong tình yêu thứ nhất …
Read More »Thơ lập đông – Nguyễn Sĩ Đại
Anh không thể nào còn tốt được như xưa Anh biết thế và đau lòng bởi thế Hết dịu ngọt thôi thì em cứ rẽ Hoa tình yêu không thể nở đất cằn. Không thể nào biện hộ được cho anh Anh biết thế và đau lòng bởi thế Cánh …
Read More »