Cầu Cần Thơ nối bờ sông Hậu Kết đượm tình bạn bậu gần xa Bức tranh hoa sắc mượt mà Rồng thiêng uốn lượn thăng hoa cuộc đời! Ngày thấp thoáng bao nơi dòng sống Đêm sáng ngời dãy bóng đèn treo Trăng vàng tỏa ánh trong veo Lòng ai …
Read More »Cảm xúc đầu xuân – Nguyễn Thành Sáng
Mùng một ta ngồi nghe trái tim Nhịp dài gợi nhớ chuỗi truân chuyên Đường xa ghềnh gập, hằng quên mỏi Lẳng lặng mà đi, vượt nỗi niềm! Trầm mặc, thu hình uống bóng trăng Đêm đêm thao thức dõi mây ngàn Mượn ru của gió xoa buồn hận Khuây …
Read More »Tình mộng thênh thang – Nguyễn Thành Sáng
Nỗi lòng con nhìn mẹ – Nguyễn Thành Sáng
Mẹ ơi! Nhìn mẹ nét u hoài Ngày tối thâm trầm, vẻ đắng cay Sóng biếc nhạt nhòa, trôi lạc lõng Như còn mảnh xác, khuất hồn tây! Hằng đêm lạnh lẽo bên khung mờ Thơ thẩn mẹ ngồi thả ý mơ Bóng chiếc cô đơn chìm tịch vắng Cuốn …
Read More »Lão ăn xin – Nguyễn Thành Sáng
Đậm nhớ hoài – Nguyễn Thành Sáng
Không gian vượt vút vòng Nam hạ Một tấm ảnh thương gửi đến xa Gói ghém tâm tình, niềm thổn thức Tấc lòng vương vấn, nỗi ngân nga! Anh nhận tình em nơi ảnh lộng Nghe lòng tha thiết một dòng sông Có con thuyền mộng chèo trên nước Chở …
Read More »Nỗi nhớ – Nguyễn Thành Sáng
Canh khuya vắng lặng, nỗi mông lung Chiếc bóng suy tư, thấy lạnh lùng Có phải thiếu trăng, trời lạnh lẽo? Chiều buồn, đò vắng khách sang sông? Thiếu sương hoa lá như sầu héo vắng bạn tình nương, dạ thắt theo Sông nước đêm nay thuyền lặng lẽ Âm …
Read More »Vấn vương – Nguyễn Thành Sáng
Thu qua – Nguyễn Thành Sáng
Thu đã qua, chỉ còn nỗi nhớ Những chiều tà khắp chỗ vàng rơi Nỗi buồn quyện cảnh tả tơi Nghe sầu thắm thiết, lệ rơi cõi hồn Bao đêm sâu chập chờn gối mộng Mang u hoài khuấy động tâm tư Trăng thanh, biển suối bao giờ Hôm nay …
Read More »Nhẹ đỡ – Nguyễn Thành Sáng
Em cứ hồn nhiên, cứ thắm màu Tình thơ vời vợi trải tầng cao Ngọt ngào, ấm áp vầng trăng mộng Vạn sóng đong đưa, mãi ngọt ngào! Đừng để trăng lòng vơi ánh nhạt Nỗi sầu ảm đạm phủ mờ yêu Làm cho sóng nước thêm cuồng chảy Đẩy …
Read More »