Đời quá chừng buồn tri kỉ ạ Cảm ơn người đến bạn cùng ta Coi vậy chứ mà ta yếu đuối Chỉ sợ loay hoay đã kịp già Tạ ơn người đến cùng ta hát Những lời mộng mị những lời say Tạ ơn người đã thương ta mãi Dẫu …
Read More »Nói nhảm – Nguyễn Thiên Ngân
Thôi dồn góp trăm ngàn sân si lại Gửi theo xe gom rác chạy mỗi chiều Đời giờ sẽ giản dị thôi người ạ Có tình yêu và chỉ có tình yêu Não sẽ phẳng tựa hồ như thế giới Chiếc Lexus cũng như cây ô-liu Lời sẽ ngoan như …
Read More »Chúng mình còn quá trẻ để buồn thêm – Nguyễn Thiên Ngân
Phải biết làm gì khi hướng nào cũng là đêm Gọi lên một cái tên để chỉ nghe bốn bức tường dội tiếng mình khô khốc Em đã giữ qua bao ngày khó nhọc Giờ cũng tắt nốt rồi Ngọn nến chất trong tim. Chúng mình còn quá trẻ để …
Read More »Lạ lùng sao, đớn đau này – Nguyễn Thiên Ngân
Mình dường đã ngủ trăm năm Sớm mai thức dậy thấy nằm trong mây Lạ lùng sao, đớn đau này… Hay là mình bỏ cả đi?! Giấc mơ chẳng đuổi. Có khi lại về. Thôi đừng hẹn lại nay mai Đắm say này biết có dài được bao… Người vực …
Read More »Tháng ngày thì xanh mãi – Nguyễn Thiên Ngân
Ta muốn ngồi bên em Hát tình ca du mục Giữa núi đồi thao thức Giữa cánh rừng thu thưa Giữa con tàu xuyên mưa Hãy ngôi làng quên lãng. Bài tình ca bay đi Hai đứa mình ở lại Tháng ngày thì xanh mãi Như hồ trên núi kia …
Read More »Giá mà – Nguyễn Thiên Ngân
Giá mà ta biết ta buồn thực Ta uống cho say khướt cuộc này Ta dựa vai người ta khóc ngất Ta muốn say mà, ta muốn say… Giá mà ta thiếp đi một chốc Tỉnh lại thấy người đang nắm tay Phải mà người biết trăm cơn mộng Chỉ …
Read More »Có nhau mà cô đơn – Nguyễn Thiên Ngân
Em là cây bá hương Trên đồi anh sương trắng Thung lũng chiều yên lặng Nghe cơn mơ vang dài Em nhìn mây bốn phương Anh nhìn em vô vọng Hai chúng ta mong ngóng Những điều không của mình Ngày lại ngày bên nhau Lời nào rồi câm nín… …
Read More »Hẳn cuộc đời đã làm sai gì đó – Nguyễn Thiên Ngân
Hẳn cuộc đời đã làm sai gì đó Nên ít năm gặp lại, bạn khác nhiều Lòng thơ dại giờ hoài nghi tất cả Những thành trì nay cỏ mọc, tường xiêu. Hẳn cuộc đời đã làm sai gì đó Hẳn chúng mình đã rời khỏi giấc mơ Hẳn sau …
Read More »Chúng mình đều có những niềm riêng – Nguyễn Thiên Ngân
Bạn buồn, rủ mình đi ra quán Chiều mưa lất phất dọc bờ kè Chán nỗi rượu bia mình dị ứng Bạn ngồi độc ẩm, có người nghe Bạn kể mình nghe chuyện tình yêu Mình nghe cũng chẳng hiểu bao nhiêu Chỉ biết đại khái rằng: tan vỡ Và …
Read More »Rứa là hết – Nguyễn Thiên Ngân
Rứa là hết, những đóm tàn tình cũ Mình buông tay nghe lá rủ lưng đồi Tình theo gió về nơi mô, ai biết Chỉ còn mình và cái bóng mình thôi Chừ làm răng thưa thốt với mọi người Khi họ hỏi khi mô mời đám cưới Chao! Thiên …
Read More »