Nhìn lên cánh võng giữa trời Làm sao giấu nổi những lời đong đưa Ừ thì cứ gọi “tà lưa” Mà sao em chẳng dạ thưa…thật buồn. Vần thơ xào xạc tâm hồn Quyện trong xác lá…ru hờn bóng mây Nắng còn vàng võ qua đây Nào ngăn cơn gió …
Read More »Vập vồ – Nguyễn Viết Minh
Vội vàng túm lấy thời gian Mà không giữ nổi một bàn chân qua Tuột tay rớt mảnh trăng ngà Vỡ thành hai nửa giữa ta với mình Giơ tay hứng nụ cười xinh Đem về đục đẽo làm bình cắm hoa Muốn vồ ánh mắt người ta Ngờ đâu …
Read More »