Anh xin trả lại em Những thư yêu ngày trước Năm trăm lá còn nguyên Cho đúng lời giao ước Anh xin trả lại em Tập khăn yêu xanh đỏ Cuốn lưu bút bìa đen Và đôi vòng tay nhỏ Anh xin trả lại em Cặp gối hồng em tặng …
Read More »Tóc rối – Nhất Tuấn
Tóc mây Hà Nội năm nào Em đem từng sợi buộc vào đời anh Bây giờ tóc bạc, tóc xanh Tình xưa anh vẫn quẩn quanh tìm hoài Dịu dàng đầu ngả bờ vai Rất âm thầm tiếng thở dài thân quen Kể từ ngày tháng không tên Xin thôi …
Read More »Cánh lá phong – Nhất Tuấn
Em viết gì trên cánh lá phong Tình ta như biển rộng mênh mông Bao nhiêu năm với ân tình đó Hứa với nhau rồi, có nhớ không Dù chẳng bao giờ muốn nhớ đâu Một năm có đủ bốn mùa đau Ðêm đêm hỏi mãi người trong mộng Ðến …
Read More »Bài thơ cuối – Nhất Tuấn
Anh bỏ ra đi tận cuối trời Vui cùng sóng biển giữa trùng khơi Một quên hết những ân tình cũ Tôi đọc thư xong chỉ mỉm cười Xin chúc cho anh ước nguyện tròn Cuộc tình hư ảo, có mà không Hết còn là của đời nhau nữa Thôi …
Read More »Tiễn một người – Nhất Tuấn
Gửi theo Thanh Nam Hôm nay Trời cũng thương ai khóc Đất khách… ta say tiễn một người Nước mất, nhà tan… đời tủi nhục Lò thiêu, huyệt lạnh… thế là thôi!! Đinh Hùng đang đợi miền tiên cảnh Kìa… Vũ Hoàng Chương đón bạn rồi Tao Đàn… thơ lộng …
Read More »Buồn trong kỉ niệm – Nhất Tuấn
Chiều mưa đó tưởng không còn gặp lại Lần cuối cùng hai đứa lặng nhìn nhau Có bao giờ em hiểu được anh đâu Tình ngang trái và những lời gian dối Trong tay nhau nhiều lần anh tự hỏi – Ái Khanh ơi! Em còn nhớ chăng em Bình …
Read More »Lỡ một mùa thi – Nhất Tuấn
Tặng những người lỡ một mùa thi, nhưng không lỡ một mùa hoa Suốt năm ấy hai đứa mình yêu nhau Xé vở học viết thư tình tâm sự Bài không xem, khi yêu ai cần nữa Cửa Thiên Ðàng mở rộng đón hai ta Hồn lâng lâng nghe tấu …
Read More »