Dù sao vẫn cám ơn đời Cỏ cây và gió mặt trời và hoa Cám ơn những đám mây xa Đang bay về phía quê nhà chiều nay Cám ơn những sớm heo may Lạnh se sắt lạnh bên này đại dương Cám ơn giọt nắng vô thường Lung linh …
Read More »Một bông hồng nở giữa tim anh – Phạm Cao Hoàng
Em yêu dấu, sáng nay khi thức dậy Anh vươn vai nghe chim hót bên ngoài Trong tim anh có chút gì rộn rã Có chút gì nhè nhẹ như mây bay Vâng, anh sẽ khoác áo mưa, xuống phố Uống cốc cà phê thơm ngát khói hòa bình Để …
Read More »Mùa phượng hồng – Phạm Cao Hoàng
Có ai qua đó góp giùm tôi Những đám mây bay trắng một trời Những bông phượng đỏ màu nhung nhớ Gửi làm quà tặng buổi chia phôi Sẽ xa, thôi cũng đành xa nhé Người về cuối bãi kẻ đầu sông Có chút gì đau như cắt ruột Tay …
Read More »Gã hàn sĩ ấy lại ra đi – Phạm Cao Hoàng
Ra đi trăng xế ngang đầu núi Đất tiễn người reo khúc biệt hành Tay vin cửa sổ tay vin áo Khói quyện đầu hiên. Sương tan nhanh Bước đi ta sá gì vạn dặm Đường xa còn có rượu giang hồ Có trong ta những giòng sông trắng Chảy …
Read More »Những nhịp cầu đen buồn bã – Phạm Cao Hoàng
Anh lầm lũi như kẻ lạ mặt Sớm tinh sương đạp xe qua cầu Cầu gập ghềnh như đời anh xuôi ngược Nên không cầm được nỗi lo âu Những sớm tinh sương phố im lìm ngủ Có ai hay một bóng âm thầm Mắt nhìn sông sâu mà lòng …
Read More »Đi giữa chiến tranh – Phạm Cao Hoàng
Quê cũ mười năm mây lớp lớp Mười năm mưa khóc buổi sang mùa Dưới trời sương lạnh rơi tan tác Rét mùa đông cũ rét lê thê Đường tôi đi có bom và đạn Có hận thù trên mỗi dấu chân Ai thả vào hồn tôi mới lớn Những …
Read More »Bây giờ – Phạm Cao Hoàng
Tặng Cúc Hoa và tôi, một thời lưu lạc bây giờ nhớ núi nhớ rừng nhớ sông nhớ biển nhớ trăng quê nhà thương em ngày nắng Tuy Hòa chiều mưa Đức Trọng, sáng Đà Lạt sương thương em và những con đường một thời tôi đã cùng em đi …
Read More »