Tảo tần Mềm cái nết na Thảo thơm bánh đúc, bánh đa quê mùa Ngày ngày Cõng nắng cõng mưa Lung linh ngời ngợi..mà chưa..vẫn còn… Nhọc nhằn Nắn nót eo thon Ngấm sương ngấm nắng cho giòn cái duyên Nết na Ăn thật ở hiền Áo nâu quần đũi …
Read More »Bùa yêu – Phạm Đình Luyến
Nụ cười Ai giấu bùa yêu Mà tôi líu díu cả chiều đong đưa Nụ cười Ai thả trong mưa Để tôi uống phải say sưa quá rồi Bùa yêu Ai ém nụ cười Để ai nghiêng ngả, để tôi xao lòng Bùa yêu Ai ấp môi hồng Để tôi …
Read More »Quốc tang – Phạm Đình Luyến
Thế là Người đã ra đi Thiên thu bỗng thoáng một vì sao băng Thế là Nấc nghẹn trời nam Chớp đêm Lằn dọc, lằn ngang Rách trời Thế là Hai nửa tách rời Âm dương cách biệt..người ơi..quặn lòng Vinh quang Phất ngọn cờ hồng Thế mà bỗng chốc …
Read More »Hỏi trời – Phạm Đình Luyến
Bắc thang Lên hỏi ông trời Tại sao hạ giới lắm người nhiều ma Trời rằng Tháng bẩy đã qua Cổng thiêng địa ngục khóa ba bốn lần Chỉ còn Ma sống trên trần Diêm vương không quản, lấn sân không đành Thiên đình Không có chức danh Đành giao …
Read More »Chị tôi – Phạm Đình Luyến
“Suốt đời quần mảnh áo manh” Người quê chân chất, hiền lành, nết na Nghèo từ trong trứng nghèo ra Đất cằn… khô cỗi… nếp nhà mong manh Nắng mưa lúp xúp mái tranh Đông con cha mẹ cũng đành… vậy thôi Đói no còn ngóng ông trời Oằn lưng …
Read More »Bão lòng – Phạm Đình Luyến
Đầu mùa Cong cớn heo may Bao lần e ấp, lần nay ỡm ờ Em ngồi Hóng nắng vu vơ Mơn man kẽ gió, tơ hơ yếm đào Rung rinh Níu cái cồn cào Trời ơi mắt liếc lẻn vào hớ hênh Đong đưa Trên dưới bồng bềnh Sóng tình …
Read More »Ướt mèm – Phạm Đình Luyến
Nát ngày Chợt nắng, chợt mưa Em vừa xuống phố, áo vừa mới thay Bỗng dưng Trời đổ mưa dày Bao nhiêu con mắt chiều nay ướt mèm. Thái Bình, 13.9.18 Phạm Luyến (Thái Bình)
Read More »Em cười – Phạm Đình Luyến
Em cười Nuốt nghẹn vào trong Sao em không khóc cho lòng nhẹ vơi Em cười Lệ ứa bờ môi Xin em đừng thế khổ tôi… gã thừa Em cười Tắt nắng ban trưa Trời mây u ám, ai đưa em về Em cười Trao khúc biệt ly Lời thề …
Read More »Tự nhiên – Phạm Đình Luyến
Tự nhiên… trời biển lòng vòng Tứ thơ lặn ngụp mà không thấy tình Trách ai hay tự trách mình Thi ca cám dỗ rồi hình như say Tự nhiên… lá cứ bỏ cây Cành gầy trơ khấc vương đầy ưu tư Lá rơi về cội… bù trừ Heo may …
Read More »Ai đem – Phạm Đình Luyến
Ai đem Gió vuốt vờn cây Cầu vồng bẩy sắc… hong mây nồng nàn Bình minh Ai dạo cung đàn Chim ca bướm lượn mà chan chứa tình Ai đem Táo thả sân đình Cho chân tôi bước chùng chình… người ơi Ai đan Mưa nắng lên trời Để ai …
Read More »