Khách du đến với Cồn Đen Hoàng hôn buông tỏa mây len tím chiều Biển trời biết mấy thân yêu Rừng thông vi vút cánh diều chao nghiêng Mênh mang mặt biển sóng êm Rừng cây sinh thái triền miên bãi bờ Thả hồn ngắm cảnh ngẩn ngơ Vui cùng …
Read More »Tặng các nữ doanh nhân – Phạm Đức Khải
Tươi xinh phận nữ má hồng Vốn là một nửa cộng đồng nhân sinh Ngàn xưa đời vẫn tôn vinh Cành vàng lá ngọc giữ tình dài lâu Sánh vai các “đấng mày râu” Dựng xây sự nghiệp mạnh giầu đi lên Diệu kỳ vợ đảm mẹ hiền Vượt bao …
Read More »Về thăm thầy giáo cũ – Phạm Đức Khải
Đường quê yên tĩnh sáng thu trong Chim hót reo vui lúa trổ đòng Ngõ trúc yên bình nhà rộng mở Về thăm thầy cũ vẫn hằng mong Nhớ thầy giảng dạy ấm tình thương Dẫn chúng con đi suốt chặng đường Đôn hậu tình thầy trong ánh mắt Hiền …
Read More »Tiếng chuông chùa – Phạm Đức Khải
Chiều chiều chuông điểm thinh không Ngân nga thánh thót một vùng quê xa Cánh cò cõng nắng lướt qua Đồng xanh như trải lụa là mênh mông Ni cô phong thái ung dung Hoàng hôn nhuộm áo nâu sồng trầm kha Trường Sơn một thuở xông pha Thông đường …
Read More »Mùa hoa cải – Phạm Đức Khải
Thảm vàng rực rỡ triền sông Mùa hoa cải nở mênh mông quê mình Ai về Hồng Lý – Thái Bình Cũng bâng khuâng trước cảnh xinh ngỡ ngàng Tưởng như tắm ánh nắng vàng Màu hoa màu lúa mênh mang đất trời Từng đôi ríu rít tiếng cười Ghi …
Read More »Nhớ Phạm Ngọc Vĩnh – Phạm Đức Khải
Về thăm bạn giữa chiều thu Nắng vàng tươi trải gió ru êm trời Hương thơ quyện giữa hương đời “Câu trăng” trăng tỏ trăng ngời ngợi trăng Duyên thơ sao khéo phũ phàng Bút hoa nét ngọc dở dang hỡi Người Kể từ lá đỏ thu rơi Vần thơ …
Read More »Viếng mộ Nam Cao – Phạm Đức Khải
Qua “Làng Vũ Đại” xa xưa Cái thời nô lệ nắng mưa cuộc đời Nam Cao – cây bút tuyệt vời Viết nên tình cảnh con người khổ đau Tình yêu như nắng cạn chiều Vượt lên, Thị Nở Chí Phèo thêm thương Tham quan Bá Kiến, Lý Cường Ra …
Read More »Ngắm trăng nhớ bạn – Phạm Đức Khải
Trăng như treo ở trên cành Rắc vàng tỏa sáng mông mênh đất trời Ngắm trăng nhớ lúc đầy vơi Tình xưa nghĩa cũ như khơi tấc lòng Còn đâu “ghi tạc chữ đồng” Còn đâu gửi trọn trong vòng ái ân Gặp nhau còn chút tần ngần Nửa e …
Read More »Viếng Nghĩa trang Quảng Trị – Phạm Đức Khải
Nơi đây hùng khí thiêng liêng Cổ thành Quảng Trị cõi riêng uy trầm Sương chiều buông phủ sơn lâm Giữ bao chiến sĩ nghỉ nằm tĩnh yên Cỏ xanh phủ mát dịu hiền Chuông ngân ru giấc ngủ miền hư vô Cờ hồng máu đỏ thắm tô Nước non …
Read More »Cầu tình nghĩa – Phạm Đức Khải
Anh đã tới miền quê vùng đất Mũi Thăm cầu xây vừa mới được thông làn Cầu tình thương nghĩa cử rộng vô ngàn Mang hạnh phúc chứa chan miền sông nước Đất biển mặn xanh tươi màu rừng Đước Vùng quê nghèo nay được hưởng niềm vui Bao em …
Read More »