Ổ mi nào phải của chi mi Sao ổ ai mà đến chiếm đi Chồng vợ tôi đành công chịu khó Bố con bác chớ bợm làm lỳ Tưởng rằng ở đậu đôi ba bữa Ai biết chơi luôn tám chín kỳ Thiên hạ có đâu kỳ quái dữ Không …
Read More »Tự vịnh – Phan Bội Châu
Vẫn là hào kiệt vẫn phong lưu, Chạy mỏi chân thì hãy ở tù. Đã khách không nhà trong bốn biển, Lại người có tội giữa năm châu. Bủa tay ôm chặt bồ kinh tế, Mở miệng cười tan cuộc oán thù. Thân nọ hãy còn, còn sự nghiệp, Bao …
Read More »Chúc tết thanh niên – Phan Bội Châu
Dậy! Dậy! Dậy! Bên án một tiếng gà vừa gáy Chim trên cây liền ngỏ ý chào mừng Xuân ơi xuân, xuân có biết cho chăng? Thẹn cùng sông, buồn cùng núi, tủi cùng trăng Hai mươi lẻ đã từng bao chua với xót Trời đất may còn thân sống …
Read More »Chết – Phan Bội Châu
Chết mà vì nước, chết vì dân, Chết đấng nam nhi trả nợ trần. Chết buổi Đông Chu, hồn thất quốc, Chết như Tây Hán lúc tam phân. Chết như Hưng Đạo, hồn thành thánh, Chết tựa Trưng Vương, phách hóa thần. Chết cụ Tây Hồ danh chẳng chết, Chết …
Read More »Sống – Phan Bội Châu
Sống tủi làm chi đứng chật trời Sống nhìn thế giới hổ chăng ai Sống làm nô lệ cho người khiến Sống chịu ngu si để chúng cười Sống tưởng công danh, không tưởng nước Sống lo phú quý, chẳng lo đời Sống mà như thế đừng nên sống Sống …
Read More »Đồng hồ náo – Phan Bội Châu
Vì sợ người ta ngủ quá say, Liều công đánh thức cả đêm ngày. Giờ thì ghi nhớ mười hai tiếng, Máy thánh thiêng liêng một sợi dây. Chuông có hồi kêu người phải tỉnh, Phút không khi nghĩ đất hằng xoay. Khen cho tài ngủ người mình nhỉ, Reo …
Read More »Vào thành – Phan Bội Châu
Vào thành ra cửa Ðông Xe ngựa chạy tứ tung Vào thành ra cửa Tây Sa gấm rực như mây Vào thành ra cửa Nam Áo mũ đỏ pha chàm Vào thành ra cửa Bắc Mưa gió đen hơn mực Dạo khắp trong với ngoài Ðàn địch vang tai trời …
Read More »Ru em – Phan Bội Châu
Ru hời, ru hỡi, ru hời Nín di em hỡi chị ngồi chị ru Nước ta từ dựng cơ đồ Bốn ngàn năm lẻ địa đồ còn kia Rừng vàng bể bạc thiếu gì Non sông đất nước cũng thì người ta Mà thử ngẫm: Xiêm La, Nhật Bản Một …
Read More »Khát nước – Phan Bội Châu
Vì cớ đâu mà khát nước hoài? Trà đâu? Ta hãy uống mà chơi! Không Tàu thì Huế tha hồ thú, Pha tục và tiên, đục bỏ đời. Ấm lạnh tình đời năm bả y chén, Lạt nồng mùi thế một vài hơi. Trà ơi! Còn nước là vinh hạnh, …
Read More »Gửi phường hậu tử – Phan Bội Châu
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ Thiên hạ thùy nhân bất thức quân Bảy mươi tư tuổi trải phong trần Nay được bạn mới tinh thần hoạt hiện Những ước anh em đầy bốn biển Ai ngờ trăng gió nhốt ba gian Sống xác thừa mà chết cũng xương …
Read More »