Xã hội ngày càng phát triển, cuộc sống sinh hoạt và cảnh vật cũng đổi thay theo. Làng quê bây giờ đã không còn nhiều mái nhà ngói rêu phong như trước nữa, thay vào đó là những ngôi nhà hai tầng, ba tầng. Có nhà sơn màu trắng sữa …
Read More »Đêm nghiêng phố cũ – Phạm Thoa
Người biết cho chăng tuổi không mùa Từng đông băng giá vết thương xưa Vàng theo đôi mắt người thiếu phụ Cất giấu nụ cười mặc nắng mưa Thăng trầm tuổi ngọc cũng dần phai Lệch bến tha hương gió lạc loài Nghiêng đêm tịch mịch về phố cũ Như …
Read More »Khúc trầm mặc – Phạm Thoa
Đương đông chếch bóng cố hương Lệ đêm loang gối mùa thương nhạt nhòa Nỗi người đòi đoạn gần xa Bên thềm sợi nhớ nhuộm pha mái chiều Lặng thầm mùa chở cô liêu Không anh phố cũng hắt hiu cung sầu Nhạc tình giao hưởng đêm sâu Nghe trầm …
Read More »Ghé Lầu Ông Hoàng nhớ kẻ bán trăng – Nguyễn Hiền Nhân
Trên đỉnh đồi Bà Nài lầu ông Hoàng Sao lại ngổn ngang rêu phong cỏ rác? Nhưng sống mãi vầng trăng đêm gió hát Một địa danh Phan Thiết buồn miên man… Tháp Pô Sah Inur trầm mặc đứng mơ màng Làm chứng nhân bao cuộc tình chìm nổi Lênh …
Read More »Top những bài thơ hay về thói ăn nhậu và ăn chơi
Không có gì ngạc nhiên về chuyện ăn nhậu của đàn ông Việt Nam. Bởi đi đâu cũng thấy ăn nhậu, từ thành thị đến thôn quê, từ thanh niên cho đến người già, từ nghèo cho đến giàu. Nói không ngoa, cứ vào mỗi chiều, bước ra phố, hai …
Read More »Một ngày nhàn rỗi – Nguyễn Bắc Sơn
Buổi sáng mang tiền đi hớt tóc Vô tình ngang một quán cà-phê Giang hồ hảo hán dăm thằng bạn Mải mê tán dóc chẳng cho về. Về đâu, đâu cũng là đâu đó Đâu cũng đìu hiu đất Hán Hồ1 Hớt tóc cạo râu là chuyện nhỏ Ba nghìn …
Read More »Cơn bão – Lưu Quang Vũ
Những năm nhà nào cũng thiếu người làng mạc ruộng vườn vắng bặt con trai chúng tôi đi cơn bão dữ thổi hai đầu đất nước tuổi trẻ, ước mong, những gì quý nhất đều trôi qua trong bụi xám chiến hào triệu con người lên sống rừng sâu khoét …
Read More »Sư đoàn – Phạm Ngọc Cảnh
Sẽ có những sư đoàn thép Bất kỳ nơi đâu Không khuất phục tù đày chém giết Nơi đâu Người sống nợ nần người đã chết Bất kỳ nơi đâu Từ một cây “mút nhét” Một sải xuồng bơi Một nọc ong châm góp làm sự nghiệp Gốc tre xanh …
Read More »Mùa vông Phan Thiết cũ – Trần Vấn Lệ
Hè rồi… Phan Thiết đỏ hoa vông, tôi ở xa xôi nhớ quá chừng! Nhớ chỗ mình sinh, mình được lớn, một thời thơ dại vượt con sông. Con sông đầy xác hoa vông rụng quấn quyện chân cầu không muốn trôi… Mà biết bao nhiêu người bỏ xứ, đi …
Read More »Sương bay dọc biển – Vũ Quần Phương
Mặt biển lẫn trong sương con đường như cổ tích Tiếng thông reo mê hoặc xa gần Chiếc xe chạy miên man, những vạt đường gấp khúc Mấy xóm dân chài như tụ lại như tan. Không biết vẫn sớm mai hay đã ở giữa ngày Không gian đục mờ …
Read More »