(Tặng nam nữ công nhân vệ sinh trên khắp thế gian) …”Tôi muốn làm những câu thơ Cục cằn như cái chổi Quét dọn sạch sành sanh rác rưởi”… (Trích “Thi sĩ và công nhân” đăng trong “Giai phẩm mùa xuân” 1956) Không rõ nguyên cớ gì Tôi có một …
Read More »Lời mẹ dặn – Phùng Quán
Tôi mồ côi cha năm hai tuổi Mẹ tôi thương con không lấy chồng Trồng dâu, nuôi tằm, dệt vải Nuôi tôi đến ngày lớn khôn. Hai mươi năm qua tôi vẫn nhớ Ngày ấy tôi mới lên năm Có lần tôi nói dối mẹ Hôm sau tưởng phải ăn …
Read More »Đêm Nghi Tàm đọc Đỗ Phủ cho vợ nghe – Phùng Quán
Ngoài trời trăng như tuyết Trắng lạnh đến thấu xương Trong nhà vách trống toang Gió ra vào thoả thích Hồ khuya sương tĩnh mịch Trộn nước lẫn cùng trời Con dế chân bờ dậu Nỉ non hoài không thôi Tựa lưng ghế cành ổi Vai khoác áo bông sờn …
Read More »Hôn – Phùng Quán
Trời đã sinh ra em Ðể mà xinh mà đẹp Trời đã sinh ra anh Ðể yêu em tha thiết Khi người ta yêu nhau Hôn nhau trong say đắm Còn anh, anh yêu em Anh phải ra mặt trận Yêu nhau ai không muốn Gần nhau và hôn nhau …
Read More »Cỏ – Phùng Quán
Giấy trắng quá Và Mắt em trong quá Liệu thơ tôi có xứng trắng trong này… Đây đâu phải thơ Chỉ là những tiếng tôi thì thầm lúc buồn khổ Để nguôi đau, tôi chẳng muốn ai hay… Nhưng em đã đến Mắt trong và giấy trắng Trưa Hồ Tây, …
Read More »Hoa sen – Phùng Quán
“Trong đầm gì đẹp bằng sen Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng Nhị vàng bông trắng lá xanh Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn” Mặc cho câu ca được cả nước lưu truyền Và đời vẫn tin là ca ngợi phẩm chất của sen. Nhưng tôi …
Read More »Huyệt – Phùng Quán
Tết không vào nhà tôi Tết đi qua trước ngõ Tim tôi tan nát rồi Không còn lành được nữa Thi sĩ tôi cô đơn Giữa đời tôi lạc lõng Giữa chông gai cuộc sống Trần trụi không hành trang Bạc đầu vẫn trẻ con Dại khờ cho đến chết …
Read More »Cây mận Vĩnh Linh – Phùng Quán
Lấp hố bom giữa nhà Tôi ươm một trái mận Trái mận tôi cạy ra Từ bàn tay vợ nắm Vợ tôi sắp làm mẹ Thèm ăn rở của chua Túi áo nàng không khế Thì cũng mận, cũng mơ Ôi trái mận, trái mận Cắn dở còn vết răng …
Read More »Chống tham ô lãng phí – Phùng Quán
Tôi đã đi qua Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt Tôi đã gặp Những bà mẹ quấn giẻ rách Da đen như củi cháy giữa rừng Kéo dây thép gai tay máu ròng ròng Bới đồn giặc, trồng ngô trỉa lúa… Tôi đã đi qua Những xóm làng …
Read More »Say – Phùng Quán
(Rượu là bậc thiên tài tạo nên ảo tưởng) Tăm tăm tình bạn Chếnh choáng tình đời Líu lưỡi tình người Nôn nao thân phận!… Chiếu rách ta ngồi Lắc lư thuyền sóng Cái giường long mộng Một giòng sông trăng… Ta cũng Lý Bạch! Vồ trăng đáy sông Mạn …
Read More »