Con ơi con thức dậy giữa ngày thường Nghe chim hót đừng nghe mê mải quá Qua đường đất đến con đường sỏi đá Cha e con đến lớp muộn giờ. Con ơi con nàng Bạch Tuyết trong mơ Không thể nào yêu con thay mẹ được Và vì thế, …
Read More »Đợi em ngày giáp tết – Thạch Quỳ
Trời đã tết. Khói xanh mờ bụi nước Góc vườn con hoa mận đã đơm khuy Lòng như đất lặng thầm mơ dấu guốc Cỏ thanh thiên hoa trắng đợi em về
Read More »Trở lại thôn Yên – Thạch Quỳ
Dĩ nhiên là cỏ mọc lên Dấu chân ngày trước khó nguyên vẹn rồi Nhưng mây vẫn ở trên trời Và cây lúa ở với người hôm nay Và hoa dứa dại vẫn bay Mùi hoa nhớ thế, cái ngày gặp em Con đường như lạ, như quen Và sắc …
Read More »Tự khúc mùa xuân – Thạch Quỳ
Trời tự tin – vừng trán vẫn xanh trong Núi huyền ảo và cây lên lộc biếc Chúa tự tin trên Thánh giá đóng đinh Cây thập tự ngang trời cao chót vót Nghi ngút khói hương vàng quanh cửa phật Hoa đại rơi trắng cả sân chùa … Tôi …
Read More »Qua đền Công ghi chuyện cũ – Thạch Quỳ
Những mảnh nắng trắng như lông ngỗng rơi đầy dưới lối phi lao chợt nghe chân cọ vào cát bỏng quay nhìn ngỡ lối Mỵ Châu. An Dương Vương thuở ấy cũng quay đầu và đã thấy góc thành lửa cháy và đã thấy sau chân ngựa chạy lông ngỗng …
Read More »Những cuốn sách – Thạch Quỳ
Không nhân danh Đức chúa trời dạy bảo con chiên Không đền đài nguy nga Cuốn sách sống âm thầm như nấm mộ Như đất và như cỏ Nghĩa trang Lớp lớp tầng tầng mây khói giăng ngang Cuốn sách kia Nấm mộ đã hao mòn Xương cốt dưới đất …
Read More »