Những món nợ trong cuộc đời khó trả. Là ân tình không sổ sách khi vay. Khi yêu thương chẳng tính đến chia tay. Luôn quan tâm không nghĩ suy mất được. Khi xa rồi để lại nhiều vết xước. Không ai đòi ai trả được tình ai. Không phân …
Read More »Nỗi nhớ nhiệm màu – Mạc Phương
Anh có nhớ là đã hứa một lời. Lỡ yêu thương kiếp sau mình gặp lại. Nhớ nha anh đừng để em mong mãi. Má đào phai theo năm tháng đợi chờ. Dẫu tình anh chỉ dừng lại trong mơ. Nhưng với em luôn ngọt ngào xao xuyến. Mỗi vần …
Read More »Sóng biển – Mạc Phương
Sóng có còn nhớ không? Biển cả trao thương mến. Kẻ đi người lại đến. Sóng mãi chỉ rì rào. Biển có hỏi tại sao? Sóng ào ào giận dữ. Theo bước chân lữ thứ. Sóng hờ hững ngoài khơi. Sóng luôn tặng nụ cười. Cho bao người chờ đợi. …
Read More »Thầm lặng – Mạc Phương
Lệ chảy dài suốt dọc đường thương nhớ. Biết bao giờ hết vụn vỡ đây anh. Phượng cuối mùa đỏ rực cả trời xanh. Mà nỗi buồn ngày qua ngày chất chứa. Bánh thời gian loét sâu thêm vết cứa. Vắt kiệt cùng màu nắng đến xanh xao. Một người …
Read More »Lời yêu chưa kịp ngỏ – Nguyễn Đình Huân
Chợt nghe tiếng ai thì thầm trong gió Có phải là lời người đó hay không Chiều thu ấy tiễn đưa cạnh bến sông Anh nắm tay má em hồng trong nắng Anh ra đi mình em nơi bến vắng Và bên bờ thầm lặng khóm tóc tiên Thời gian …
Read More »Tủi phận – Tùng Trần
Yêu em lắm nhưng nào đâu can đảm Giấu nỗi niềm trong tâm khảm riêng mang Phận trắng tay thân áo vải cơ hàn Em cao quý lụa là nơi gác tía Muốn yêu em sợ miệng đời mai mỉa Nên âm thầm lặng lẽ dạ xót xa Bởi thấy …
Read More »Dòng đời – Tùng Trần
Giữa dòng đời còn bao người thầm lặng Phải ngậm ngùi nuốt giọt đắng làm vui Có nỗi đau không thể nói thành lời Nhưng tâm hồn tả tơi nào ai biết Họ hứng chịu những vết thương chì chiết Bởi cuộc đời cay nghiệt mãi vây quanh Những ước …
Read More »Nỗi nhớ thầm lặng – Võ Ngọc Cẩn
Có nỗi nhớ ta chẳng thể nào buông Để từng đêm ôm nỗi buồn trăn trở Giữa canh khuya ta âm thầm rơi lệ Gọi tên người nức nở tiếng con tim Nhớ thật nhiều nhưng cũng phải lặng im Để ai kia bình yên nơi bến đỗ Trái tim …
Read More »Nụ hồng héo úa – Nguyễn Đình Huân
Xin đừng coi em như người xa lạ Xưa có một thời mình đã yêu nhau Thật trắng trong ngày ấy mối tình đầu Trên sân trường áo trắng màu tinh khiết Má em hồng nụ cười như ánh nguyệt Tóc em dài đôi mắt biếc ngây thơ Ta bên …
Read More »Thầm lặng gọi tên – Nguyễn Đình Huân
Về thăm Hà Thành lần nào cũng vội Bước một mình đi trên lối phố quen Cô bé ơi anh thầm lặng gọi tên Hoàng hôn buông trong ánh đèn thành phố Hà Nội xưa còn mang bao nỗi nhớ Tiếng chuông chùa trên phố cổ ngân nga Bên bờ …
Read More »