Gương kia ngự ở trên tường Thế gian ai đẹp được dường như ta Đầy đủ điện nước bàn là Chỗ nào cũng đẹp mặn mà sắc xuân Giờ đây tuổi cũng đã gần Đầu ba mà vẫn chưa lần được hôn Đêm đêm mơ mộng thả hồn Mơ về …
Read More »Dùi cui
Đàn ông không có dùi cui Đàn bà sẽ cài số lùi cho xong. Dùi cui nhũn nhẽo teo tong Đàn bà tá hỏa đùng đùng bỏ đi. Dùi cui lười chẳng làm chi Đàn bà than vãn thế thi không phê. Dùi cui làm việc lề mề Đàn bà …
Read More »Gửi nắng tình yêu – Mạc Phương
Em gửi anh cái nắng miền sơn cước. Mong khâu lành vết xước ở buồng tim. Em chẳng mơ tìm lại một cánh chim. Đã bay lạc đắm chìm trong ngày cũ. Muốn gửi anh men nồng em đã ủ. Đợi mùa sang trổ nụ để đơm hoa. Hương thoang …
Read More »Lạc lối – Mạc Phương
Ta vô tình đi lạc giữa rừng mơ. Rồi cứ thế thẫn thờ trong kí ức. Đến một ngày ta hoàn toàn bất lực. Chẳng thể nào tìm thấy được lối ra. Hồn ngẩn ngơ đi lạc giữa rừng già. Ong lấy mật chiều tà đang lưu luyến. Ánh hoàng …
Read More »Xin giữ lại – Nguyễn Hưng
Miên man về giữa khoảng trống chơi vơi Ta… hạt bụi giữa đời mênh mông quá Những lúc này chợt thấy mình xa lạ Chẳng nhận ra… chính cả bản thân mình. Lúc này đây… ta chỉ muốn lặng thinh Hoà cơn gió rung rinh trên tán lá Muốn nhẹ …
Read More »Mùa cô đơn – Nguyễn Hưng
Mùa cô đơn suốt dọc dài năm tháng Cánh chim chiều phiêu lãng tận nơi nao Bàn chân ta sẽ mỏi bước khi nào? Trên con đường xạc xào ngàn lá rớt. Thu tàn rồi sao nỗi sầu chẳng ngớt? Ta hận mình chẳng vớt nổi trăng mơ Vẫn hàng …
Read More »Nhớ người – Thanh Hùng
Nhớ người nên mới sầu bi Quân vương còn phải ôm ghì nỗi đau Nhớ ai lòng dạ úa nhàu Trọn đời chẳng muốn xa nhau bao giờ Nhớ người nên dạ ngẩn ngơ Để cho hồn cứ vật vờ luyến thương Nhớ ai đứng ở bên đường Cho lòng …
Read More »Bệnh nan y – Mạc Phương
Căn bệnh lạ lại vô cùng khó chữa. Lỡ mắc vào là tựa cửa thẫn thờ. Suốt cả ngày luôn ra ngẩn vào ngơ. Mặt ảo não đơ đơ không hồn sắc. Lúc tủm tỉm khi lại cười sằng sặc. Ngỡ như người đang mắc chứng thần kinh. Ai tò …
Read More »Thu muộn – Hồng Giang
Chúng mình chẳng còn cái tuổi đôi mươi Để giận vu vơ để hờn nông nổi Bởi chúng ta hai người đều có tuổi Yêu ghét gì hãy cứ nói nghe em Chúng mình chẳng còn cái tuổi bon chen Tuổi mộng mơ tuổi khát thèm khờ dại Nhưng em …
Read More »Giận chiều – Hồng Giang
Anh giận chiều đem nỗi nhớ đi hoang Để cơn ngâu lang thang đầy trăn trở Sao em nỡ làm thơ anh viết dở Nửa thu buồn nặng nợ lắm người ơi Anh đi tìm từng hạt nắng đánh rơi Chiều se sắt chơi vơi bờ cát trắng Cafe đắng …
Read More »