Có một chiều nước mắt hóa thành thơ Khi em một mình. Công viên đầy gió… Không phải mùa thu, sao lá vàng ủ rũ! Tao tác rơi… Có một chiều anh không ghé chơi Mây trời nhẹ trôi Mà lòng em trĩu nặng Nỗi nhớ tròng trành Không tên… …
Read More »Ừ, thì em nhớ anh – Thanh Vân
Ừ, thì em nhớ anh! Dẫu anh bảo rằng: “Đừng nhớ, Đời còn dài, còn nhiều trăn trở Anh sợ vai gầy gánh nặng Anh đau!…” Ừ, thì em nhớ anh! Vì đêm nay dưới bầu trời đầy sao em đếm 1, 2, 3… chơi vơi trong hoài niệm Ngôi …
Read More »Thói quen – Thanh Vân
Ly cà phê buổi sáng Tách trà buổi chiều Giọt nước mắt buổi tối Từ bao giờ Tôi có thói quen tự hỏi Đời mình sẽ trôi về đâu? Dù biết những suy nghĩ buồn rầu Không làm cuộc đời thêm đẹp Nhưng trên nẻo đường chật hẹp Tôi luôn …
Read More »Hẻm nhỏ – Thanh Vân
Tôi, kẻ tha hương Một buổi trưa vô tình lạc vào hẻm nhỏ Giữa Sài Gòn muôn vạn điều không – có Bỗng nhận ra mình tay trắng vẫn hoàn tay Trong hẻm nhỏ tôi đi như người say Trên đầu trần hoa nắng bay chấp chới Tĩnh lặng quá! …
Read More »