I- Quả đất nóng dần lên tầng ô-dôn có vấn đề gì đó Sọ dừa gặp vấn đề trì trệ tri thức nhồi vào tri thức cứ phòi ra Mắt vấn đề toét tai vấn đề ù bất an vấn đề giấc ngủ Sâu rầy đang vấn đề cánh đồng …
Read More »Tự sự – Bằng Việt
Những ý nghĩ phù du như bóng sáng Thoắt bay qua, thoắt chạy đến vô cùng Thơ chưa chín, quên đi, đầu đã bạc Em một thời, ngó lại, đã hư không! Nhanh quá thế, mà cũng buồn quá thế Chớp mắt xong, là đã một đời người! Day dứt …
Read More »Lá thư về Bắc – Nguyễn Bính
Gửi anh N.H.C Có những đêm dài thức trắng đêm Viết thơ riêng gửi để anh xem Anh ơi, từ độ ta xa cách Anh có khi nào nhớ đến em? Nhớ buổi chia tay trên bến xe Lòng em thắt lại lúc xe đi Lẻ loi thân nhạn sang …
Read More »Trẻ em trên mặt đất III – Nguyễn Việt Chiến
Những đứa trẻ Tự tìm cho mình Những trò chơi Thật giản đơn và lý thú Để làm vua Chúng không cần thôn tính đất đai của kẻ khác Và chiến tranh Là trò đuổi bắt của những viên bi Chúng hò reo với gậy gộc Trong ngóc ngách Những …
Read More »Bắt đầu – Lê Thanh Xuân
Viết cho Kim Anh Để anh thử bắt đầu vẽ lại một vòng tròn không bán kính, rồi anh đứng làm tâm quay hết một đời, đối diện cùng đời sống, quay lưng cùng nỗi chết, nơi nào anh cũng bắt gặp em. Để anh bắt đầu bước lại từ …
Read More »Trên đồi hoa đại đóa – Nguyễn Tôn Nhan
Anh tới vội kịp mùa trăng vừa mởn Có cái gì lay động nhẹ đêm nay Một chút thôi, anh thở gấp như say Dưới bóng nguyệt em đùa xô lơi lả Gầm trời đất tự muôn năm cây lá Có cái gì bí ẩn phải không em Có cái …
Read More »Hành ca cho một tương lai đã nhìn rõ mặt – Đông Trình
Tuổi thơ ta hề gói tròn trong áo mẹ Nắng mới lên hồng nội ngoại hai phương Những thôn xóm quê chim gù rất khẽ Hoa chìu thơm nở rợp những con đường Lũy tre xanh hề như bàn tay ôm Đặt thân tình ta giữa rốn làng Ngô khoai …
Read More »Nhạc đời – Đông Trình
Tuổi ấu thơ tôi dù rất nghèo hạnh phúc Nhưng âm thanh đời đã nuôi lớn bài ca Trong ánh nắng chiều, dưới bóng tre đưa Lời thiên nhiên cũng mềm như tiếng mẹ Những chú dế mèn hòa âm rất khẽ Khiến con nhện buồn chùng cả đường tơ …
Read More »Mai – Quách Thoại
Ta hát một mình ta Dưới trời thu chiều tà Khi nắng vàng hoi hóp ngả Ôi những đông qua Lạnh lùng khô héo lá Hôm nay ta giấu nỗi buồn khó tả Xin giòng châu hãy khoan rơi Để ta nhìn hoàng hôn ta vui ca Vì ta biết …
Read More »Những người trên cửa biển (Trường ca) – Văn Cao
I. Ai biết Hải Phòng là đâu 1 Sinh ra tôi đã có Hải Phòng Đầu nhà mới trồng cây mận Bãi sú bồi thành bến Nhà máy xi măng đã dựng bên sông Tôi nghe tiếng hát mẹ chiều ru võng Những ca dao của đồng lúa quê hương …
Read More »