Tặng Vũ Trọng Quang Nằm ngửa cặt ở bên trời lận đận Ta và ngươi, hai gã cóc cần đời Đời mạt pháp, con người mạt hậu Có một tấm lòng, rồi cũng chỉ rong chơi Quân tử thất thời nằm gãi háng Thuyền quyên lỡ hội bỏ đi tu …
Read More »Nhớ miền đông – Xuân Miễn
Chưa chi mà đã nhớ miền Đông Cứ muốn ghì ôm lấy núi rừng Ôi! Tiếng chim hoàng kêu buổi sáng, Nỉ non trong lá vượn ru con Ta sắp xa rồi! Ta sắp xa: Những chiều rừng thẳm gió bao la, Bập bùng ngọn lửa trong lều nhỏ, Vang …
Read More »Nhớ Vũ Đình Văn – Hoàng Nhuận Cầm
Thôi cho mình thắp nhang này Khóc Văn nước mắt đã đầy quả tim Ngàn sao mình đã kiếm tìm Nhưng ngàn sao chỉ im lìm như nhau Văn ơi, nằm ở nơi đâu Người ta lại hát qua cầu gió bay Thôi cho mình thắp nhang này Khóc Văn …
Read More »Hòn đá làm ra lửa (Trích) – Trần Dạ Từ
Đen đúa. Sần sùi. Không đáng một xu Vụt gốc xoài, quạ không thèm mổ Quăng tận ổ, kiến không thèm bu Phơi giữa trại tù, kẻ thù không ngó Đó là một trong hai hòn đá cổ sơ Chỉ có em và tôi cất giữ Rời nhau ra. Lặng …
Read More »Diaspora – Nguyễn Hồi Thủ
Nhiều khi tôi trót nghĩ Chúng ta là những kẻ đắm tàu Trên mênh mông bể sở Bao ngọn hải đăng mờ tỏ lẫn với ngàn sao Ta đốt lửa con tim Những đốm nhỏ như lân tinh của côn trùng trên mặt nước Đi tìm bờ bến hứa giữa …
Read More »Tri kỷ – Phong Tâm
Người ta thường hỏi tình bạn là chi Mà làm ta ấm áp đến lạ kỳ. Ngỡ chẳng thể bao giờ xa cách Một thế giới như chỉ toàn màu xanh. Tôi cũng có một tình bạn tuyệt vời Luôn ở bên nhau lúc học và chơi Cùng vui sướng …
Read More »Bài lưu vong – Duyên Anh
Gửi Dương Nghiễm Mậu Ngươi ở Sài Gòn chắc ngỡ ta Đêm đêm chui rúc xóm yêu ma Ngày ngày lê lết khu trà tửu Đổi áo phong trần lấy gấm hoa Niềm đau phát vãng chừng quên hết Dấu ấn lưu vong đã nhạt nhòa Đất khách buôn rong …
Read More »Bài thơ áo trắng – Trần Mạnh Hảo
Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi? Còn mây răng sún ở bên trời Còn trăng cong cớn me chua ấy Còn tối tan trường ai bám đuôi. Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây Gió kia mười bảy có khi gầy Ngôi sao trứng cá còn e ấp Nắng …
Read More »Tình trai – Xuân Diệu
Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine Hai chàng thi sĩ choáng hơi men Say thơ xa lạ, mê tình bạn Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên Những bước song song xéo dặm trường Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương Họ đi, tay yếu trong tay mạnh Nghe hát ân …
Read More »Không chắc chắn – Phan Thị Thanh Nhàn
Vắng anh tôi không khóc không buồn gặp anh tôi không thấy choáng váng nhưng xa lâu tôi thấy mình thiếu thốn tôi thấy mình mong nhớ ai và lòng buồn tôi lại hỏi tôi tình yêu hay tình bạn? Anh đi xa tôi không nhớ ngay đâu nhưng thỉnh …
Read More »