Ðã mấy đêm trường tôi không ngủ Nằm thao thức nhớ mảnh trăng thu Ðã biết bao lần tôi tự nhủ Rằng cho tôi chết giữa âm u Cớ sao trăng sáng ngoài kia nhỉ Làm động tình tôi giữa buổi đêm Tôi nhắm mắt nằm không dám nghĩ Sợ …
Read More »Tình cờ lúc đó tôi đã viết cho em – Trần Vàng Sao
Làm thế nào tôi đừng nhìn vào hai mắt em Làm thế nào không có em tôi sống như thường được Làm thế nào không có những buổi mai Làm thế nào tôi chết đi em không nhận ra mặt Làm thế nào con sông trôi ra biển Khúc củi …
Read More »Trên bờ hư không – Nguyễn Đức Sơn
Một đêm sao ở trên rừng Đua nhau rụng xuống chào mừng nhân gian Hồn tôi cây cối liên hoan Rưng rưng tôi thấy trăm ngàn ước mơ Tuổi vàng suối mộng trời thơ Lớn lên tôi chết trên bờ hư không.
Read More »Sáng tạo – Quách Thoại
Chung tặng các văn thi hữu Riêng tặng Thanh Tâm Tuyền và Mai Thảo Tôi đổ lệ khóc đêm nay Nào các anh có biết Khi tôi đọc những bài văn anh, bài thơ anh thắm thiết: Những mối tình yêu đời bất diệt của lòng anh, của hồn anh …
Read More »Mỗi ngày trong vườn tôi – Trần Vấn Lệ
Vườn nhà tôi không rộng, đi hoài sao bao la? Con chuồn chuồn bay qua, mỏi hay sao mà đậu? Và kìa con sáo sậu nhặt chi cọng cỏ vàng? Vườn tôi nắng mơn man, chưa một lần em đến Ôi em con én liệng, anh mong hoài mùa Xuân! …
Read More »Bản thánh ca của một tên hề mất trí là thi sĩ hay là Sự tích tôi làm hề – Trần Vàng Sao
tôi tên hề mất trí nói lời công an theo dõi và làm thơ bị bắt tôi ký tên tôi nguyễn đính lúc đó đám rước đi qua hết dãy phố đám đông ở hai bên đường thắp đuốc chắp tay tụng niệm những con nộm được treo lên trên …
Read More »Anh tôi – Đinh Long
Bão tan dâm bụt nở xòe Dậu thưa ngồng cải cuối hè trổ hoa Áo bào chưa kịp tãi ra Ngõ nay xào xạc, sương sa rợn người Chốn quê một dải bời bời Sông quê bên lở bên bồi đục, trong Khúc sâu sâu, khúc nông nông Thuyền như …
Read More »Gọi tìm xác đồng đội – Trần Vàng Sao
có người cười có người khóc có người la hét một người cúi đầu một người quay lưng một người quỳ gục xuống một người làm thinh ngửa mặt ngó trời một người vung tay một người sửa giọng đọc diễn văn một người nghiến răg rồi im lặng rồi …
Read More »Di ngôn – Võ Hồng
Sau khi tôi chết Xin giữ y nguyên dùm mọi dấu vết Của những ngày u buồn trĩu nặng hồn tôi Ðây: cây bút màu đen sớm tối không rời Ðây: cuốn vở cất đầy những mảnh lòng hiu hắt Kia: chồng sách không bao giờ ngăn nắp Này: góc …
Read More »Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển – Du Tử Lê
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển Đời lưu vong không cả một ngôi mồ Vùi đất lạ thịt xương e khó rã Hồn không đi sao trở lại quê nhà Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển Nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi Bên kia …
Read More »