1. Ớ kìa thiên hạ đang say Ớ nghìn tay nắm nghìn tay đang cười Nhớ ngươi nhạt thếch rượu đời Tay vo chỏm tóc ta ngồi ta ca Tình tang lỗi nhịp mình ta Thương về đầu bạc xót ra má hồng Đèn chong ai vợ không chồng Võng …
Read More »Sầu chung – Trần Huyền Trân
Tặng Quách Thị Hồ Tự cổ sầu chung kiếp xướng ca Mênh mang trời đất vẫn không nhà Người ơi! Mưa đấy hay sênh phách Tay yếu gieo lòng xuống chiếu hoa Đời bảo nơi đây cõi mộng hờ Lòng ai sa mạc chả mong mưa Canh tàn rũ áo …
Read More »Thưa bà – Trần Huyền Trân
(Gửi một bà yêu thơ) Hay gì bà hỏi tên tôi Khóc thì hờn dỗi mà cười vô duyên Vì đời oan trái muốn điên Giữa ngày loạn ngỡ giữa đêm thanh bình Tim tôi chiếc lá dâu xanh Tằm đời ăn rỗi trơ cành còn chi! Tôi từ khi …
Read More »Mưa đêm lều vó – Trần Huyền Trân
Mưa lũa ao bèo mưa trắng đêm Cây bờ ngơ ngác nước đang lên Lều tôi kiến đã rời lên mái Bà lão chài lo chửa có thuyền Vó nghèo được nước đã lê thê Đàn cá giang hồ nhảy nhót đi Cả cụm bèo xanh nằm cạn mãi Cũng …
Read More »Những cánh thơ vàng – Trần Huyền Trân
Đời tôi – em hỏi làm chi? Đời tôi là chuyến tàu đi không người Sông tần bao ngả ngược xuôi Đã vắng cái bến lại dài con sông Tình tôi – em hỏi làm chi? Tình muôn ngàn lối tôi đi một mình Một mình dốc chén ly sinh …
Read More »Cái thai hoang – Trần Huyền Trân
Tặng bà mẹ Việt Nam1 Ới hỡi đứa con không có tên Nằm tròn xác bụng mẹ vô duyên Con lên mầm sống trong lòng chết Bởi mẹ con là một gái đêm. Người mẹ đi hoang kiếp ái tình Đời còn ai nghĩ chuyện khai sinh Cho con hạt …
Read More »Mười năm – Trần Huyền Trân
Biết nhau từ thuở dại khờ Bây giờ cát bụi đã mờ mắt trong Nhánh hồng em chiết bên song Đã mười xuân rụng mười bông hoa cười Con chim bạc má già rồi Mỏ vàng đã nhặt hết lời thơ xanh Còn gì nữa ở lều gianh Ở lòng …
Read More »Hết cố nhân – Trần Huyền Trân
Lên thang nghe gió nhủ mưa thầm Gác trọ không đèn hết cố nhân Ta trở về đây không gối chăn Một mình ly rượu… rét căm căm Không là lính thú sầu biên ải Cũng thấy lòng chia dưới cát lầm Nhớ lại mùa mưa những thuở nào Rượu …
Read More »Lưu biệt – Trần Huyền Trân
Tặng Lê Văn Trương Thôi thế anh về yên xóm cỏ Xứ nghèo đã cỗi gốc yêu thương Nhớ nhau vẩy bút làm mưa gió Cho đống xương đời được nở hương Thôi thế anh về yên xóm cỏ Ngoài kia thiên hạ bụi đang lên Sá gì khi thép …
Read More »Đôi mùa – Trần Huyền Trân
Gió ngớt khua lau dưới gậm cầu Đường về xóm lạnh bước thôi mau Ngõ hoang đã nở dăm màu bướm Là lúc đôi mùa đưa tiễn nhau Ấy lúc hồn hoa trở gót về Thả đàn chim mộng xuống thâm khê Tôi nghe xa lắm làn mây trắng Rời …
Read More »