Tài tri vô tự thị chân kinh (Mới hay không chữ chính là chân kinh) Nguyễn Du Chợt ngân một tiếng chuông Sắc cỏ bỗng hoe vàng Như có ai lững thững Trong bóng chiều lang thang Tiếng chuông như hồn người Cô đơn và thăm thẳm Như nẻo đời …
Read More »Thơ tình ngày không em – Trần Nhuận Minh
Nếu biết rằng sẽ chẳng gặp lại nhau Anh đã chẳng buộc em bao tội lỗi Em đứng lặng. Mặt úp vào bóng tối Khổ thân em có nói được gì đâu Nếu biểt rằng sẽ chẳng gặp lại nhau Anh đã chẳng hẹn em đêm ấy nữa Để quá …
Read More »Trong đồng cỏ hoa vàng – Trần Nhuận Minh
Cỏ hoa vàng đến cuối trời Không dưng mà hóa ra người lẳng lơ Tìm ai trong cõi chờ xưa Gió trăng trăm tuổi già nua một thì Thực ra tôi chả tìm chi Yêu em cứ rẽ lối đi lên trời Yêu hoa cứ đến với người Nào tôi …
Read More »Con mèo – Trần Nhuận Minh
Con mèo nằm thản nhiên trong mảnh thảm nhung góc nhà Nó bị xích như xích chó Thức ăn được phục vụ tại chỗ Thấy chuột, tôi thả con mèo ra Mèo nhìn chuột dửng dưng, lạnh lùng Rồi lại nằm khoèo trên mảnh thảm nhung, gối đầu lên cái …
Read More »Hà Giang – Trần Nhuận Minh
Cuồn cuộn mà im lặng Mặt đỏ lừ trong ánh sao trôi Sông Lô đi qua đêm như một kẻ giết người Lặng lẽ bông lau rừng thả hồn vào mây trắng… Cây đại ngàn nhuốm màu thu lớp lớp Đỉnh Tây Côn Lĩnh ngút cao Núi như đàn ngựa …
Read More »Lời một người bạn có vợ được chọn đi làm Ôsin ở Đài Loan – Trần Nhuận Minh
Ưu tiên gia đình liệt sĩ Mình mới được làm Ôsin Ngành than hiện đang giãn thợ1 Biết đâu có việc mà tìm Thôi vui mà đi, mình nhé Dùng dằng người khác sẽ thay Lương tám trăm đô, mỗi tháng Ơn giời còn một cơ may… Anh sẽ bỏ …
Read More »Gửi cháu – Trần Nhuận Minh
Viết sau khi cháu là chủ tịch huyện, nhà bị cướp đêm, cháu bị thương nặng Cháu ơi, Nhà quan là phải xa đường Cái cổng phải kín, cái tường phải cao Trong nhà ăn ở làm sao Đừng cho dân biết dân vào dân ra Tình giai cấp, nghĩa …
Read More »Dặn con – Trần Nhuận Minh
Chẳng ai muốn làm hành khất Tội trời đày ở nhân gian Con không được cười giễu họ Dù họ hôi hám úa tàn Nhà mình sát đường, họ đến Có cho thì có là bao Con không bao giờ được hỏi Quê hương họ ở nơi nào Con chó …
Read More »Thím Hai Vui – Trần Nhuận Minh
Những năm chú ra trận Thím buồn vui một mình Thím bảo những năm ấy Là những năm hoà bình. Có tin đồn chú mất Thím thầm cắn chặt môi Nuôi hai con ăn học Cấy cày đến quắt người. Bỗng đột nhiên chú về Tung huân chương đầy chiếu …
Read More »Thoáng – Trần Nhuận Minh
Rõ ràng là chẳng giống ngày xưa Giống mai chăng? …Cũng không biết nữa Đàn bà khoác bị cói, đeo kính cơn, mặc quần đùi ra phố Uống rượu, chửi tục như đàn ông Khách đến nhà, trẻ em toàn nói trống không Khó lòng sai đun nước hay giữ …
Read More »